9 tháng 1, 2013
Những câu hỏi không bao giờ là dòng sông phiền muộn!
1 Có những câu hỏi, mà ta cứ hỏi dai, hỏi hoài. Không phải ta đáng nhớ chi cho những điều ……rác rưởi, nhưng ta hỏi để biết vì sao em có những người bạn như thế và tiếp xúc với “Hạng người” như vậy?. Không phải ta ngây ngô, mà câu hỏi của ta bật ra từ những lúc ta khắc khoải hỏi vì sao và vì sao….?
Vì
sao ta yêu bạn em mà không phải là người nào khác (!?). Vì sao em không chịu
đọc và hiểu câu chuyện về những bức phù điêu về con đại bàng thường được gắn
lên trên những ô cửa sổ, ở nước Đức xa xôi ấy!?. Nơi ấy, mọi người thường thấy,
ngoài là một kiến trúc có một không hai, còn mang cái nét rất riêng …. “Kiểu
Đức!?”, và mang một ý nghĩa nhân văn. Ở nước Đức, người ta làm vậy để không
muốn mọi chú chim non, chim sẻ khi thấy “Đại
bàng giấy” kia rồi, xin đừng cứ lao đầu vào ô cửa kính ấy mà …..oan uổng!
Đừng là “Tiếng chim hót trong bụi mận
gai”, ẩn mình chờ chết. Hãy tránh ra xa khi có lời cảnh báo, khi có bảng
cấm mang hình …… ”Đầu lâu”!
2 Saigon
đã vào mùa mưa, thật dễ chịu và mát mẻ! Rồi lại mấy hôm nay, vài nơi có những
trận mưa đá, thật thú vị cho những ai lần đầu tiên trong đời nhìn thấy
những hạt mưa lăn tăn mang hình hài của viên đá lạnh Café buổi sáng!?.Của ly
café Saigon, luôn ăm ắp những viên đá lạnh mát
tươi. Chẳng phải của dải đất Miền trung nắng cháy và mưa nhiều - nhưng
cafe ít đá, thơm nồng !?. “ Saigon đẹp
lắm, saigon ơi!”. Còn bạn em? Suốt cả tuần rồi nhỉ, vẫn còn treo blast “Miền trung nóng quá Anh ơi!”. Người
bạn mới quen của anh lại viết lên tường nhà Zing me “Đất
Quảng nam chưa mưa đã thấm, mới giờ này chưa nắng ….đã say!”. Ta lại hỏi
lại vì sao và vì sao? Đất nước lại mang hình chữ S! Miền bắc - hình dáng của vòng cung dấu hỏi? Miền Trung- Nằm
ngay dấu nặng (.)!. Ta lại
hỏi em vì sao dấu hỏi phải cần thêm nét chấm (.) nặng nề vô tri, vô giác có khi còn gọi là ......Nặng (.). Hỏi
là phải ....nặng (!?), cho cả em và cả Tôi !?.
Tôi
nhiều lần đã hỏi em những điều vu vơ không đáng hỏi. Rồi có hỏi
"Khúc ruột Miền trung" sao cứ nặng lòng !?. Ta lại hỏi em bật ra từ
những lúc ta khắc khoải nhớ “Khúc ruột
Miền trung", nhớ cả mọi người, nhớ “Miền trung nóng quá Anh ơi!”.
3 Ta
đã hỏi em nhiều lần điều trong cuộc sống phải “Khước từ và trải nghiệm”, “Không
thể và có thể”, “Ánh sáng và Bóng tối”,” Âm mưu và Tình yêu”, “Cái chân và cái
thiện”……
Em
hãy nghe ta và ta thành thật xin lỗi em, và từ nay ta không còn phải hỏi! Ta sẽ
lấp đầy những dấu hỏi, những dấu chấm ……..nặng nề ấy. Nơi miền Trung dấu yêu trên
bản đồ hình chữ S, đó sẽ là kỷ niệm
về tình yêu, về tình bạn, về những chuyến đi hải hồ v.v.v. Ta sẽ dành cho
“người” mà ta thường hay hỏi , một góc tí tẹo của ta để thưởng thức và nhâm
nhi!
Hạnh
phúc không phải là dòng sông phiền muộn, có khi chỉ chảy qua một vòng quanh
vách núi! Ta sẽ không nhìn lại khúc cua ấy mà bỏ quên khát khao về miền hạnh
phúc!
Chảy
đi sông ơi! Kia là Biển rộng, đây là dòng sông phẳng lặng, không một khúc
quanh! Miền trung vẫn cứ nóng, cứ gió như hắt vào da người, mặc cứ cho ai không
nhận.
Em
hãy luôn nhớ về ta như ta vẫn thường nghĩ về “Khúc ruột Miền trung” có nắng ,
có gió và có cả em ta!. Ta đang khắc khoải trong nỗi nhớ ,chờ mong mà sinh ra
nhiều …..dấu hỏi !?. Và những dấu hỏi của ta xin em đừng lấy đó làm điều phiền
muộn!
Nắng
mặc nắng, gió kệ gió, và kệ cho một ai đó đã làm cho em thất vọng…….Vì em chỉ
cần có ta…!
Andi Nguyễn Ánh Nhật
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
BÀI ĐƯỢC NHIỀU ĐỘC GIẢ ĐỌC
-
Đến Tây Bắc, bên con sông Nậm Nhé, ta có thể nhận ra bản Thái qua những đặc điểm như cọn nước, cối nước, những điệu múa xoè liên tu bất tận...
-
SUỐI MƠ - Đẹp như một giấc mơ Nhớ hôm đầu năm 2014, tôi cùng với Thu Do Rita, Tuyết Lê và Tuấn “ngố” hành hương về Chùa Bà Chúa Xứ,...
-
Chí Phèo là nhân vật chính trong tác phẩm nổi tiếng cùng tên của nhà văn Nam Cao. Trong tác phẩm này nhiều nhà nghiên cứu, phê bìn...
-
MỌI LÚC MỌI NƠI! ĂN MẶC HỞ HANG QUÁ EM VUI HỌC TOÁN ...
-
Thành phố Tam Kỳ là “anh em” của thành phố Đà Nẵng, là “con” của đất Quảng Nam yêu thương và đã “ra riêng” sau khi tách tỉnh Quảng Nam –...
-
“Những cây cầu ở Quận Madison” của tác giả Robert James Waller là cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất năm 1992. Đó là câu chuyện về mộ...
-
Những người đọc truyện của Nguyễn Nhật Ánh đều không xa lạ hình ảnh Chợ Đo Đo - Một hình tượng văn học trở đi rồi trở lại trong cá...
-
Đã từ lâu tôi vẫn thường đi đó đây và thích “phiêu lưu với cuộc đời” bằng chiếc Honda cà tàng của mình. Như thế người ta gọi là phượt...
-
Những ngày cuối năm 2013, đi khảo sát một dự án sẽ làm trong năm 2014 1. TẠI ĐỒN CẢNH SÁT Một cô gái mặt tái mét, nước ...
-
Tôi đã đi lên miền biên viễn. Bức tranh bờ cõi, mỗi thời mỗi khác... Ôi quá đìu hiu...
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét