3 tháng 10, 2013
KHÔNG ĐỀ
Tôi nằm
đếm giọt...
đêm rơi...
Năm canh
lặng lẽ
đầy vơi...
nỗi niềm...
Chuông chùa
gióng ngả...
gióng nghiêng...
Nửa tang tảng sáng
Nửa thiền vào đêm "
Tác giả - NGA LIÊN
Nga Liên là người Quảng Ngãi, nhưng khi làm thơ tôi ít thấy khi nào chị diễn đạt cảm xúc của mình về xứ sở này cho rõ rệt. Tuy nhiên là một người hâm mộ thơ, tôi đã thấy ở mỗi trang viết của chị đều có “hơi thở” gắn liền với truyền thống văn hóa Sa Huỳnh. Hình ảnh trái núi, con sông Trà hay biển Quảng Ngãi được tái hiện thật đẹp: “Biển chiều, gió lại dỗi ai mà rủ nắng trốn tìm trong từng con sóng vỗ”( Biển chiều)
Còn ở bất kỳ lĩnh vực nào trong cuộc sống, khi vương nợ chị cũng dịu dàng, đắm đuối, mê say và đầy ấn tượng. Đến bây giờ phải công nhận rằng Nàng Thơ đã bén duyên được rất nhiều vẻ đẹp nơi chị đang sống và trong mỗi thi phẩm đều luôn có sự mộng mơ, lại nhịp nhàng vần điệu ……
Tôi nghĩ đó cũng là cái “rất riêng” của những người nghệ sĩ khi đã khát khao yêu thương, hướng thiện và đi tìm lẽ sống cao quý cho riêng mình. Hơn nữa, họ cũng đã lang thang vào huyền thoại cõi tiên và thiên nhiên tươi đẹp để tìm thấy sự giao thoa.
Nhớ lần đầu thoảng đọc bài thơ “Không đề” của Nga Liên, tôi chưa đi tìm hiểu sâu chữ nghĩa cũng như cấu trúc của thơ, nhưng tự trong lòng mình tôi cảm thấy tràn ngập thứ cảm giác yên tĩnh tinh khiết đến lạ thường. Vả lại tôi như muốn thức cả đêm cùng với tiếng chuông chùa để biết được sâu xa trong chính tôi cũng có một khoảng trống cần phải lấp đầy….
Không biết nữa, sau một vài lần đọc “Không đề” của Nga Liên, tôi đã nhấc máy gọi hỏi thăm sức khỏe của chị, nhân tiện cũng để biết thêm có phải chị là người của đạo Phật (?). Nhưng không! Nga Liên- Một “tu sĩ” giữa đời.
Hôm ấy chị có kể cho tôi nghe hoàn cảnh để có bài thơ này. Đó là tiếng chuông chị được nghe khi tuổi mình vừa mới lớn. Và nay dù đã hóa gió, nhưng không biết vì sao, nó vẫn cứ như nâng cánh diều tuổi thơ của chị tung tẩy đâu đây. An nhiên và tự tại!. Chị còn nói, trong đời có một đêm huyền nhiệm, nó đã làm tâm cảm chị cứ lung liêng giữa hai bờ hư thực, khi gióng đi, rồi gióng lại, kéo chị về với miền dư âm, ký ức và thôi thúc chị lên đường hành hương đi về phía thiện.
Nga Liên! Tôi nghĩ chị thật hạnh phúc khi đã băng qua một miền quá vãng, và còn hơn thế chị đã không vô cảm với cuộc đời hiện hữu hôm nay.
“Không đề” là một bài thơ thật ngắn, đọc qua, đọc lại, tôi nghĩ chắc sẽ thừa thãi khi đem câu chữ ra bình về cái đêm tĩnh mịch và đầy huyền nhiệm ấy. Một đêm khi đã cắm sâu vào cõi hồn tác giả, rồi thành điều mạc khải và vĩnh viễn……
Hiện nay cách làm thơ mới của nhiều người đã khác rất nhiều lối thơ cũ, nhưng khi đọc bài thơ này , tôi không dám so sánh nó với nhiều bài thơ của nhà thơ “bậc thầy” Nguyễn Vỹ trong lối xếp chữ kì dị như ông ta từng viết: “Hoàng hôn” hay “Mưa” v.v.v. Nhưng thành thật rằng lối xếp chữ của bài thơ “Không đề” của Nga Liên đã đập vào mắt thật hấp dẫn, dù đã đọc hai, ba lần tôi cũng vẫn bị đánh lừa thi pháp. Bởi thực ra, đây là bài thơ lục bát thuần túy câu 6 và câu 8 được gieo vần đúng quy tắc như trong thơ Đường luật “nhất, tam, ngũ bất luận, nhị, tứ, lục phân minh.”. Một bài thơ theo lối cũ, song tác giả đã tạo ra một nhịp điệu mới bằng bút pháp "trình bày” ngắt nhịp, cắt chữ, chuyển dòng tạo nên một ngôn ngữ thơ …..2 chữ (!).
Táo bạo thật, nhưng trong văn thơ, tôi đã thấy nhiều cái táo bạo nhưng vẫn không đủ đưa người đọc ra khỏi điều tầm thường. Nhưng với câu 6 và câu 8 trong bài thơ "Không đề" được ngắt thành “hai chữ” một, mỗi dòng đã làm người đọc liên tưởng và hiểu mỗi khoảnh khắc của đêm mà cay xè cả mắt:
“Tôi nằm
đếm giọt...
đêm rơi...”
Nhưng không, câu 6 đó chỉ mới là cách thể hiện khoảng lặng tinh tế trong bút lực của Nga Liên và đến câu 8, chị cũng không dùng kĩ thuật làm thơ theo kiểu của một người thợ khéo tay đan lát, dệt thêu chữ nghĩa mà vẫn cho người đọc một dòng cảm xúc và sự suy ngẫm tiếng chuông chùa trong đêm…. Một thứ âm thanh dường như thật dài cứ ngân nga, rót đều đều vào tai, vào mắt. Hình như chị đã nhìn thấy rất rõ qua tiếng “gõ mõ, chuông kêu”:
“Tiếng chuông
gióng ngả...
gióng nghiêng...”
Khi con người ở trạng thái “không trọng lượng”, tôi nghĩ rất khó để có thể viết ra được những câu thơ giản dị mà rất thần như thế này. Thơ đã dành cho tai, cho mắt và cho cả tâm như một triết lý nhân sinh, lay động. Chẳng cần giở “Tự điển Tiếng Việt” ra để hiểu cho ngọn ngành “gióng ngả...gióng nghiêng...” nhưng tôi vẫn nghĩ hình ảnh này là mạch vỉa, là hồn vía của bài thơ, chứ không phải thứ ngôn từ “bí hiểm”, hay lối viết rắc rối nào của thơ hiện đại! Một câu chữ có âm thanh, không mãnh liệt, mà lặng lẽ, nhưng đã “tang tảng” thấm sâu vào tâm cảm người đọc. Còn nữa, đây là một câu thơ hay khi có thêm hình ảnh “ngả” và “nghiêng” của một vật thể hữu hình, có “sáng”, có “đêm” – Một khái niệm dùng để đo đếm nhịp điệu của vũ trụ. Tôi nghĩ đây mới là những câu thơ hiện đại nhất, sâu sắc nhất:
“Nửa tang tảng sáng
Nửa thiền vào đêm”, là ngôn ngữ của bậc kỳ tài.
Thơ có tiếng nói riêng của thơ, thơ rất dễ xâm chiếm tâm hồn người đọc theo cách riêng của nó. Một tiếng chuông chùa vang vọng, thường dẫn con người vào chốn tĩnh tâm và muốn chìm sâu vào để có mái che ân tình cho muôn nẻo đời người còn bao biến cải của nhân tình thế thái.
Còn đêm?. Hai câu thơ cuối đã dẫn cho ta đến một cõi thường về trong tâm tưởng, có nhiềù đêm đó là những giấc mơ huyền diệu, nhưng cũng không ít là cơn ác mộng ghê khiếp lộn ngược từ đời. Và cũng như trong đêm tĩnh lặng lý trí con người nhiều khi không thể giải thích được vừa muốn "thoát", vừa muốn "chìm" trong tiếng kinh, tiếng kệ, tiếng chuông.Thật là một không gian quá khiết thường một đã giúp tác giả viết được những câu "đối lập" thật thấm thía và đồng vọng.
Tiếng chuông với năm canh, ta không đợi vẫn ngân nga về sáng, cho đến lúc gà đua gáy vang và con người đón chào ngày mới. Cái tài của người làm thơ là con chữ, nhưng với bài thơ này, tác giả Nga Liên vẫn chưa có thể gọi tên chính xác những gì vốn thoát lên từ lúc nửa đêm trăng tàn, sương xuống.....
Gọi tên cho một đêm huyền nhiệm để cho ta tự tĩnh tâm, tự thanh lọc, tự nâng mình lên khỏi giới hạn chật chội của đời thường trần trụi mà chạm đến cõi khiết bàn, thánh thiện của đạo lý, của tình người thật là quá khó.
Gọi tên một nơi chốn bình yên để cho ta dựa linh hồn vào đó bằng cái gọi "Không đề" như Nga Liên kể cũng không phải được nhiều người.
Cuối cùng, tôi xin cảm ơn Nga Liên, bởi chị đã cho tôi thấy cái mà lâu nay người ta vẫn gọi là Thơ. Lần nữa cảm ơn chị thật nhiều!
Andi Nguyễn Ánh Nhật
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
BÀI ĐƯỢC NHIỀU ĐỘC GIẢ ĐỌC
-
Đến Tây Bắc, bên con sông Nậm Nhé, ta có thể nhận ra bản Thái qua những đặc điểm như cọn nước, cối nước, những điệu múa xoè liên tu bất tận...
-
SUỐI MƠ - Đẹp như một giấc mơ Nhớ hôm đầu năm 2014, tôi cùng với Thu Do Rita, Tuyết Lê và Tuấn “ngố” hành hương về Chùa Bà Chúa Xứ,...
-
Chí Phèo là nhân vật chính trong tác phẩm nổi tiếng cùng tên của nhà văn Nam Cao. Trong tác phẩm này nhiều nhà nghiên cứu, phê bìn...
-
MỌI LÚC MỌI NƠI! ĂN MẶC HỞ HANG QUÁ EM VUI HỌC TOÁN ...
-
Thành phố Tam Kỳ là “anh em” của thành phố Đà Nẵng, là “con” của đất Quảng Nam yêu thương và đã “ra riêng” sau khi tách tỉnh Quảng Nam –...
-
“Những cây cầu ở Quận Madison” của tác giả Robert James Waller là cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất năm 1992. Đó là câu chuyện về mộ...
-
Những người đọc truyện của Nguyễn Nhật Ánh đều không xa lạ hình ảnh Chợ Đo Đo - Một hình tượng văn học trở đi rồi trở lại trong cá...
-
Đã từ lâu tôi vẫn thường đi đó đây và thích “phiêu lưu với cuộc đời” bằng chiếc Honda cà tàng của mình. Như thế người ta gọi là phượt...
-
Những ngày cuối năm 2013, đi khảo sát một dự án sẽ làm trong năm 2014 1. TẠI ĐỒN CẢNH SÁT Một cô gái mặt tái mét, nước ...
-
Tôi đã đi lên miền biên viễn. Bức tranh bờ cõi, mỗi thời mỗi khác... Ôi quá đìu hiu...
Tem dzàng của em nha Ca !
Trả lờiXóaTem dzang là quý lắm rồi, nhưng bà Tám phải "bình lại lời bình" nghe !
XóaEm hổng bình, vì hổng đủ trình độ để bình, nhưng cho em chọt đàn anh cái rùi em chạy có được hông dzậy Ca ? hổng được cũng ...kệ Ca hén !
XóaCa muốn em bình thì em nói thiệt suy nghĩ của em , Ca có giận em rùi bo bo xì em hông ? hổng giận thì em mới dám nói. còn giận thì...im cho nó chắc ăn. Hì hì
Chúc em và Nga Liên mỗi ngày một hay hơn nữa nhé
Trả lờiXóaLà "Cặp đôi hoàn hảo" giữa Văn và Thơ nữa phải không chị?. Heee! Cũng hên xui thôi chị, lúc hứng lên mới cảm nhận được thơ chứ còn ko em...mù tịt!
XóaĐêm nằm tôi ngắm trăng nghiêng.
Trả lờiXóaNăm canh than thở nỗi niềm cùng trăng.
Chuông chùa vẳng tiếng xa ngân.
Nửa mơ nửa tỉnh vầng trăng vẫn còn.
Chà chị Ngọc Loan cũng có một đêm như Nga Liên à! Tuyệt! Còn em tối nào cũng xỉn riết rồi ngủ vùi nên đâu có cảm nhận được điều gì. Tiếc thật!
XóaThơ của cô Nga Liên mà con cứ tưởng thơ chú làm.Lâu rồi con k ghé vào nhà chú chơi,hôm nay con mới ghé đc.:)
Trả lờiXóaCảm ơn cháu ghé đến thăm chú. Chú ko biết làm thơ Mây ơi! Chúc cháu ngoan và học hành giỏi.
XóaBài thơ ngắn mà thật hay. Mỗi lần nghe tiếng chuông ngân mình cũng có cảm giác thật lạ, nhẹ mà nặng, gần mà xa, lơ lửng mà phiêu diêu ...bạn nhỉ
Trả lờiXóaNói thật rằng khi con nhỏ, mình nghe tiếng chuông chùa...sờ sợ. Nhưng khi lớn lên và bây giờ nhà mình gần sát một ngôi chùa được gọi "Di tích đã xếp hạng", nên tiếng chuông chùa rất gần gũi với mình. An nhiên và tự tại.
Xóabài phân tích thơ hay lắm, không thể không khen tác giả thơ và bình thơ, nhưng khen không thôi sợ chưa đủ nên mộc mạn phép mần mấy câu họa theo thi sĩ vậy, mong có gì bỏ quá cho nhe, tks!
Trả lờiXóađứng lên, quay lại, rồi đi
tiếng chuông rớt xuống có gì nhầm chăng
đứng yên, nghe gió cả rằng
thưa chùa hoang thủa em khăn áo chờ ...
Cảm ơn lời họa rất tiếu của anh Mộc và lời khen của anh dành cho tác giả thơ và lời bình!. Thân!
Xóabài phân tích thơ hay lắm, không thể không khen tác giả thơ và bình thơ, nhưng khen không thôi sợ chưa đủ nên mộc mạn phép mần mấy câu họa theo thi sĩ vậy, mong có gì bỏ quá cho nhe, tks!
Trả lờiXóađứng lên, quay lại, rồi đi
tiếng chuông rớt xuống có gì nhầm chăng
đứng yên, nghe gió cả rằng
thưa chùa hoang thủa em khăn áo chờ ...
Em thích đọc thơ của anh kia. Hình như không thấy anh làm thơ?
Trả lờiXóaLàm gì mình có thơ đâu mà đọc Châu Thanh Thủy. Mình dự tính vào Quảng Ngãi "tầm sư học đạo" Châu Thanh Thủy và Nga Liên đây nè! Có nhận học trò ko hởi các "Cao ốc thơ"!?
XóaAnh phân tích cặn kẽ và hay lắm ! Em chỉ biết đọc và chia sẻ cùng anh thôi!
Trả lờiXóaCHúc anh đêm an lành mộng đẹp!
Phân tích và vẽ vời cho vui thôi Hà Dương. Cảm ơn em đến thăm anh và để lại lời nhận xét. Thân!
XóaÁnh Nhật quả có sự thẩm thấu văn chương tuyệt vời!
Trả lờiXóaChị nghĩ cái cách cắt dòng lục bát ấy còn cho ta nghe rõ từng giọt sương, từng giọt đêm chầm chậm, từng tiếng chuông chùa gõ nhịp canh khuya nữa đó em.Và như thế, nhân vật trữ tình đang lặng lẽ thức trong đêm để đếm giọt thời gian không ngừng nghỉ.
Chà, Nếu em hỏi sớm chị thì chắc có lẽ em sẽ phân tích ở đoạn này sẽ hay và mượt hơn đó chị. Heee! "Không đề" là một bài thơ hay , nhưng em chưa làm toát được điều ấy. Quả thật bài thơ quá ngắn và quá khó!
XóaThơ của chị Nga Liên hay hơn là nhờ anh đấy. Mọi người đã nói, em chỉ biết đọc thôi. Em chúc anh đêm bình yên nhé!
Trả lờiXóaVậy mà nhiều người gọi riêng cho anh nói " Bài bình của anh hay nhờ thơ Nga Liên". Quái thật! Mọi điều cũng chỉ vui và giải trí văn nghệ thôi em. Thân!
XóaBạn viết hay lắm!Chắc là nhà phê bình văn học? hihi
Trả lờiXóaMai qua thăm, chúc bạn ngày mới an vui, HP nha
Cảm ơn em nhiều! Anh chỉ là nhà "Bình loạn" văn học mà thôi! Heee!
XóaĐọc bài viết, thấy bạn là người vô cùng yêu quý tác giả NL. Mà yêu quý cũng phải thôi, khi chị vừa là đồng hương, vừa là bạn cùng thời, lại là một nhà thơ đầy tài năng như thế!
Trả lờiXóaBài mà bạn trích dẫn quả là xuất sắc! Những câu thơ đọc lên khiến mình sửng sốt...
OM là dân làm báo nên có cái nhìn rất chi là chính xoát nhỉ. Nhưng mình lớn hơn NL ...2 tuổi mà không bao giờ bằng cô ấy nhiều điều. NL thật tuyệt!
XóaEm đã đọc bài anh giới thiệu về thơ chị Nga Liên.Khi ấy hiểu một cách khái quát về tác giả.
Trả lờiXóaCòn đọc bài này, thấy anh dường như đã cảm nhận đến mọi ngõ ngách của tâm trạng.
Không bình về tất cả từ ngữ (dù bài thơ rất ngắn) mà chỉ chọn bình những điểm sáng nhất. Cho nên ấn tượng về tiếng chuông đánh thức tâm linh người đọc.
Mình iểu bài thơ này bởi vì có hỏi NL hoàn cảnh sáng tác của bài thơ nên có phần hơi dễ, chứ bài thơ ngắn quá cũng khó. Vậy nên khi bình bài này mình chỉ viết một mạch chứ ko dám dừng lại sợ cảm xúc lần sau viết tiếp sẽ khác đi. Cảm ơn Lộc Vừng nhiều!. Thân!
XóaĐọc bài thơ của chị ấy HN chợt nhớ về tiếng chuông chùa vào lúc canh năm ...
Trả lờiXóaChúc anh NA có nhiều ý tưởng bình thơ hay .
Tiếng chuông Chùa theo mình biết bắt đầu một ngày mới vào giờ Dần lúc 3 giờ 30 sáng. Và tiếp theo sau đó hình như là 20 hoặc 30 phút gì đó là những hồi tiếp theo cho đến sáng. Anh là người ngoại Đạo nên mạo muội với Nguyễn Hoàng vậy. Đúng sai ko dc chê anh nha!. Heee!
XóaCó lẽ anh nói đúng ,HN nhớ những tiếng chuông chùa từ lúc còn là học sinh phổ thông ,dạy sớm học bài nghe tiếng chuông chùa vẳng vọng rõ trong thanh vắng anh ạ .
XóaAnh đồng ý với Nguyễn Hoàng rồi đó!
XóaChuông chùa
Trả lờiXóagióng ngả...
gióng nghiêng...
Nửa tang tảng sáng
Nửa thiền vào đêm "
hay lắm Nhật! NL thiệt là có tài thơ đó!
Em cũng nghĩ như chị, 2 câu cuối "Thần" ghê! Ngôn ngữ cũng hơi lạ nữa! . Chúc chị Giáo luôn vui và hạnh phúc!
XóaTôi nằm
Trả lờiXóađếm giọt...
đêm rơi...
.
Đêm mà có giọt nghe thích thật, giọt như giọt cà phê tí tách rơi thì còn chi bằng, thơ của tác giả Nga Liên hay lắm, em bình cũng tuyệt hay, mà em đi cày ruộng hay sao mà đứng giữa cánh đồng vậy ? (~_~)
Chúc cuối tuần vui khỏe, thành công nhé ! (~_~)
Không phải em đi cày ruộng đâu chị Bạch Dương! Mà cảnh đó là ở THIỀN VIỆN TRÚC LÂM BẠCH MÃ" ở Huế đó chị. Mùa mưa chị đến đây sẽ có ghe đưa sang cồn núi thăm Thiền Viện nhưng không thấy cồn đất này. Đến mùa nắng du khách cũng đi sang bằng phương tiện này, nhưng khoảng cách ngắn hơn vì phải lội bộ qua cồn đất này (Trong ảnh chụp) mới có ghe. Heee! Em cũng tranh thủ chộp một tấm chứ mùa đông.....ngập mất!
XóaKhung cảnh ở đây hữu tình lắm chị, du khách các nơi đến thăm rất đông. Nơi đây rất mong chị một lần đến!
Thơ hay cùng với lời bình
Trả lờiXóaKhiến cho người đọc ngồi nhìn mê say
Chị sang thăm em , chúc em cuối tuần vui nhé .
Thơ hay nhưng lời bình chưa hay!. Cảm ơn chị Én nhiều! . Thân!
XóaBài viết của anh rất sâu sắc, thơ của Chị Nga Liên rất hay
Trả lờiXóaCuối tuần rồi, em mời anh đi nhậu món Bê thui Cầu Mống và Gà Đèo Le anh nhé
Chúc anh những ngày nghỉ cuối tuần nhiều niềm vui
Chà Minh Châu rành mấy địa danh này hơn mình nhiều rồi đó. Nhưng Gà Đèo Le cũng phải ..15 năm rồi mình chưa đến nơi này. Thôi hẹn Minh Châu nơi này nha!. Thân!
XóaBài thơ ngắn mà hay lời bình cũng thật tuyệt..hình minh họa còn tuyệt hơn hiii...ghé sang thăm chúc anh những ngày cuối tuần vui vẻ hạnh phúc tràn đầy!
Trả lờiXóaBài thơ ngắn mà bình dài bà Cố, thấy ghét Gaigia nhỉ?. Heee! Chúc em luôn vui và tràn đầy hạnh phúc!
XóaEm thích thơ của cô ấy vì rất nữ tính và ngọt ngào, dịu êm.
Trả lờiXóaAnh cũng như em chỉ thích cô ấy về khoảng thơ thôi, còn tất cả là ko dám thích thêm. Heee! Đùa vậy thôi chứ bạn của anh tuyệt vời lắm em.
XóaĐọc bài thơ này em lại liên tưởng đến " Phong Kiều dạ bạc" của Trương Kế anh ạ! Nhưng với cách gieo lục bát sáng tạo, bài thơ vẫn làm say lòng người đọc bởi cái âm hưởng trầm lắng của nó.
Trả lờiXóaUhm! LC Smmile nói đúng đấy có khi tác giả Nga Liên cũng như Trương Kế vì không ngủ được vì cảnh chùa, tiếng chuông nên mới có những vần thơ thật xuất thần để lại cho đời. Nhưng phải công nhận rằng thơ của bậc tiền nhân Trương Kế khó mà giải mã và chưa có ai bình cho "đến nơi, đến chốn" kiệt tác này:
Xóa"Trăng lặn, quạ kêu, sương kín trời,
Lửa chài, cây bến trước buồn ngơi.
Hàn San chùa cổ ngoài Cô phủ,
Khuya khoắt chuông vang vọng tới người.".
Còn trong giờ học văn, giáo viên cũng chỉ xoay quanh "Giải thích" từ mà thôi, bởi vậy nên cho đến bây giờ nhiều nhà phê bình khi bắt tay vào bình bài thơ này cũng bị ...mất ngủ như nhà thơ. Heeee!
Chức NĂN ngày mới an lành và vui vẻ nhé
Trả lờiXóaCảm ơn chị Bích Hương nhiều. Chúc chị luôn đẹp và hạnh phúc. Thân!
XóaNghe Anh bình thơ chị Nga Liên là mê roài .... Người có tâm hồn thơ thường thì mong manh lắm Anh nhỉ ! Ngày cuối tuần có " phượt" không đấy ...
Trả lờiXóaTâm hồn của Thu Điệp Vàng cũng mong manh vậy?. Sợ lắm Nàng hàng xóm ơi. Cuối tuần này mới đi Phượt đó Thu Điệp Vàng. Hen đọc bài phóng sự của anh nghe. Thân!
XóaThơ hay,lời bình cũng hay-lãng mạn và nhẹ nhàng-hay lắm.
Trả lờiXóachúc em luôn vui nhé
Cảm ơn lời chúc chân thành của chị. Nghe lời nhận xét này chắc Nga Liên cũng vui lắm đó chị.
Xóa"tôi nghĩ chắc sẽ thừa thãi khi đem câu chữ ra bình " _xin mượn câu này để nói về bài ..bình của anh...đọc những bài viết của anh thường em ko có dám..còm...chỉ đọc và im llặng cho những cảm xúc lắng sâu...
Trả lờiXóaHeee! Nga Lê nhát gan quá ta, vậy mà xưa nay người ta cứ truyền tai nhau: "Thanh Hóa ăn rau mà, phá đường tàu". Đùa một chút vui đừng giận nha. Cảm ơn em đã đọc và để lại lời nhận xét như thế này là anh vui rồi.
XóaChỉ có mấy câu thơ thôi mà tràn đầy ý nghĩa ...quả thật là một nhà thơ có khác ....thích thật em ạ ...
Trả lờiXóaDạ nhà thơ tâm hồn sâu lắng hơn chị em mình, cứ gặp gì nói nấy nên có bao giờ làm thơ được chị Nắng nhỉ. Heeee!. Chúc chi có những chuyến đi du lịch bên trời Tây vui và hạnh phúc.
XóaThơ càng thêm hay ...nhờ người cảm nhận sâu sắc từng ý lời ...Em cảm ơn anh (vì anh hiểu ý lời trong thơ ....)dùm chị nga liên hiii...
Trả lờiXóaThấy anh yêu thơ Chăm mến tặng anh thêm một bài về đêm .....
Xóahttp://chamle21178.blogspot.com/2013/04/ghi-nhan-em.html
Ngày vui khoẻ Andi thân mến!
Cảm nhận loạn xạ thôi em, nếu được 50 % ý tác giả là tốt lắm rồi. Heee! Nhiều khi tác giả "Đếm giọt mưa rơi" còn thêm một lý do nào khác nữa sao?. Cũng có thể lẫn lộn cảm xúc lắm Chăm, bởi ở anh cũng thường vậy. Heee!
XóaSao Chăm ko chép ra đây?. cảm ơn Chăm nhiều:
XóaGHI NHẬN (ĐÊM)
Chợt tỉnh nữa đêm,
Ngày đã hết...
..Một ngày ngắn...
....Ngắn bằng một đốt tay...
Tỉnh giất giữa đêm..
Khuya....
Giật mình...gió lẩy ào ào...
Một tuần hết ....
rồi tháng cũng qua đi...
Tuần tự.....
Từ ngày rút dần khỏi tuổi.....
Ngày 02/04/2013
chămlê
Vô tình lạc bước vào nhà của em ! trai đất tròn rất vui gặp lại chúc NNA vui và hạnh phúc
Trả lờiXóaUi chị Á Châu, Trái đất quay tròn chị nhỉ. Chị có khỏe không?. Em rất vui khi gặp lại chị. Chúc chị luôn khỏe và trẻ mãi nghe chị. Thân!
Trả lờiXóaSư phụ giỏi quá!
Trả lờiXóa