16 tháng 6, 2013
Tự tình theo khúc hát của Trịnh Công Sơn!
“…Tôi là Andi, tôi có thể bạn của mọi người, nhưng tôi không phải là người đàn ông hoàn hảo. Đã ở tuổi 48, tôi vẫn như đứa trẻ với
những ước mơ mông lung. Có lúc tôi còn muốn mình….. Hoạ sĩ (!!?) để chỉ vẽ lại chân
dung một tình yêu hay hình hài của chính mình. Cũng chính vì như đứa trẻ nên tôi
có những suy nghĩ về cuộc sống và tình yêu quá giản đơn. Bởi thế mọi điều đến với
tôi cứ mong manh, vời vợi…..”
Đêm nằm, tôi nghe tiếng hát của Quang Dũng từ nhà ai rất gần vọng về thiết tha: "Đời ta có khi là đốm lửa, một hôm ngồi nhuốm trong vườn khuya, vườn khuya đoá hoa nào mới nở, đời tôi có ai đã qua….” (Đêm thấy ta là thác đổ).
Tôi thích náo nhiệt, nhưng với đêm, tôi luôn muốn cho riêng mình khoảng không gian bình yên, vậy mà dù muốn hay không, tôi cũng đã bị thứ âm thanh “giết người” này đều đều rót vào tai. Khủng khiếp!. Sự gãy gọn của “đồ rê mi” dường như đã chạm đến đáy những nỗi niềm sâu kín. Tôi đang nằm trong căn gác trọ, nhưng nếu ở một nơi nào ấy thật sang giữa trời và đất, thì tôi vẫn không thể tự tại, an nhiên với bao niềm khắc khoải riêng tư. Hoặc tôi có là người trải nghiệm thì cũng phải ngập ngừng, rồi nghĩ về một tình yêu từng có…..
Âm nhạc là gì? Người ta nói đó là cung bậc tình cảm để thể hiện tâm tư và suy nghĩ của con người…..Thế sao, Trịnh không viết tình như hạt nắng....... "để gieo đời vô tư", hoặc Trịnh có thể nhấn nhá giáng thăng giai điệu để cho tình "Xa hơn" rồi lại.... "Gần hơn" theo quy luật quả lắc đồng hồ !?.
"Đời ta có khi là đốm lửa...." vang vọng lại, mỗi ca từ hồ như nỗi đau phủ lên từng nốt nhạc, rồi len lõi chạy dọc theo xương sống tôi ….nghe buốt. Tưởng rằng tôi đã quên được em, quên đi tình yêu và nỗi nhớ ….! Nhưng không, từng câu hát làm tôi “giật mình nhìn quanh, ồ phố lạ” - Bên đời quạnh hiu.
Âm nhạc là gì? Người ta nói đó là cung bậc tình cảm để thể hiện tâm tư và suy nghĩ của con người…..Thế sao, Trịnh không viết tình như hạt nắng....... "để gieo đời vô tư", hoặc Trịnh có thể nhấn nhá giáng thăng giai điệu để cho tình "Xa hơn" rồi lại.... "Gần hơn" theo quy luật quả lắc đồng hồ !?.
"Đời ta có khi là đốm lửa...." vang vọng lại, mỗi ca từ hồ như nỗi đau phủ lên từng nốt nhạc, rồi len lõi chạy dọc theo xương sống tôi ….nghe buốt. Tưởng rằng tôi đã quên được em, quên đi tình yêu và nỗi nhớ ….! Nhưng không, từng câu hát làm tôi “giật mình nhìn quanh, ồ phố lạ” - Bên đời quạnh hiu.
Tôi ngồi trước bàn phím để gõ những dòng này, mỗi con chữ trôi ra, trái tim tôi phải cố lấy bình yên, còn trong tâm khảm cũng tìm chút hờ ơ mới đẩy lùi được cơn ác mộng. Nghĩ lại, tôi viết được cũng nhờ sau lần tôi ngồi khóc với em, với một mình và với cả người thân thích. Tôi không biết em có còn nhớ điều này!?. Nhưng hôm nay tôi viết để cho em - cho người tôi từng dấu yêu và cho cuộc tình đánh mất.....
Tôi - Một người dốt nhạc, không hề biết nhạc Jazz, Ballad hay bất cứ thể loại nào v.v.v, nhưng với “Đêm thấy ta là thác đổ”, tôi biết đây là một trong những bài hát trong tập “KHÚC TỰ TÌNH” của Trịnh Công Sơn đã ra đời cách đây 29 năm. Tôi còn nhớ, đó là tập nhạc đầu tiên của Trịnh Công Sơn và khi ra đời được mọi người đón nhận. Ít biết về nhạc, nhưng tôi hằn in tập nhạc ấy, Trịnh đã tự tay ghi lời dẫn, lời tựa, vẻ cả bìa và phụ bản cho tập nhạc. Ở tranh bìa, Trịnh còn cho mọi người một cảm giác của một không gian lãng đãng như thật, như hư….
Tôi - Một người dốt nhạc, không hề biết nhạc Jazz, Ballad hay bất cứ thể loại nào v.v.v, nhưng với “Đêm thấy ta là thác đổ”, tôi biết đây là một trong những bài hát trong tập “KHÚC TỰ TÌNH” của Trịnh Công Sơn đã ra đời cách đây 29 năm. Tôi còn nhớ, đó là tập nhạc đầu tiên của Trịnh Công Sơn và khi ra đời được mọi người đón nhận. Ít biết về nhạc, nhưng tôi hằn in tập nhạc ấy, Trịnh đã tự tay ghi lời dẫn, lời tựa, vẻ cả bìa và phụ bản cho tập nhạc. Ở tranh bìa, Trịnh còn cho mọi người một cảm giác của một không gian lãng đãng như thật, như hư….
Khi ấy còn nhỏ, tôi không thể hình dung hết các bí ẩn chứa chất trong bức tranh bìa ấy, nhưng rồi thầm hiểu, ở đó Trịnh vẽ có cả trời xanh và đất đen, có chút ánh sáng giữa bóng tối, có niềm khắc khoải cùng với chút ngập ngừng, than thở hư vô. Tôi biết Trịnh rất nhạy cảm nên thế giới thu nhỏ ấy là một tâm hồn đa điệu, vì thế xưa nay, mỗi khi nghĩ và nhắc đến ca từ trong “Khúc tự tình” tôi luôn cảm thấy mình bất lực và dông dài vòng vo đôi chút. Còn ai muốn tôi nói điều dễ hiểu, thì cũng chỉ có thể: "Tôi nghe nhạc Trịnh theo cảm xúc của chính mình mà thôi!"..
Còn đêm nay, lời “Đêm thấy ta là thác đổ” bỗng làm cho lòng tôi cảm thấy xốn xan, hình như tôi đã bị sóng tình xô ngã, bị cuộc đời cho cái tát đớn đau.
Tôi rất thích nhạc Trịnh, nhưng lại không bao giờ muốn mình nhuốm chút than thở như Trịnh, dù tình có phụ rẫy và có muốn tránh xa….. Vả lại, vì đời người quá ngắn ngủi, nên tôi luôn nâng niu và quý lấy cuộc đời này, tôi không muốn mình phải có những phút giây cô đơn, lạnh lẽo. Vậy mà, thật đáng sợ khi tôi nghe vọng về điều đầy tiếc nuối và day dứt không thôi: "Lòng tôi có đôi lần khép cửa. Rồi bên vết thương tôi quỳ. Vì em đã mang lời khấn nhỏ. Bỏ tôi đứng bên đời kia…”
Em xa tôi, tôi không hận tình và hận cả em, bởi hết cả các nguyên nhân đều do tôi mang lại. Và tôi biết mình cũng phải cần nhiều thời gian hay chẳng cho đến bao giờ có được, để cho cuộc tình này thành một “vết thương khô”….!.
Với tình, tôi biết em đã từng chạm tận ngưỡng khổ đau, cũng như nếm trải nhiều thứ, nhiều điều rồi, nên nỗi đau nào cũng có thể nguôi ngoa!. Còn tôi, tôi không dối với lòng mình và với cả em: “Nhiều đêm thấy ta là thác đổ. Tỉnh ra có khi còn nghe” .
Em xa tôi, tôi chỉ biết chấp nhận và im lặng. Có người nói im lặng là thiền. Nhưng tôi không hề nghĩ vậy, bởi thiền là quyển kinh không chữ, là cuốn sách không lời. Còn im lặng là tiếng nói không âm, và tôi chỉ còn biết chọn điều này, để như được trả lời với người đời và ngay cả với em. Trong cuộc sống nếu so với thiền, tôi thích im lặng hơn, dù tận trong lòng mình, tôi có nhiều điều muốn nói. Hơn nữa, tôi biết chính tôi, bản tính ít bao giờ tâm tĩnh để có thể an lạc vô vị trong thế giới của thiền. Bởi thế tôi im lặng là điều rất quý, mới chiêm nghiệm lại những gì đã qua, và nghĩ về những câu chuyện tình mong manh trong đời nay đã có……
Im lặng. Đó cũng là cách riêng để cho tôi thấy mình còn yêu đời, yêu người, yêu bao thứ khác trong cuộc sống hôm nay. Cảm xúc con người không có được nhiều, nên điều ấy mới có thể cho tôi lấy Có làm Đủ, lấy Thiếu làm Dư để sống với cuộc đời hiện hữu. Vả lại, đó cũng còn để cho tôi hiểu thêm về một người bạn, về một người đã từng là ….hình bóng của tôi.
Tôi tiếc cho tôi, tôi tiếc cho em, cho câu chuyện chúng mình khi đã vượt qua nhiều bão tố phong ba, nhưng rồi cả hai cũng ngã sòng soài vì một cơn gió lạ (!?). Tôi tiếc thật nhiều khi tất cả đã thành điều vô nghĩa và mất cảm xúc khi "Đời ta hết mang điều mới lạ"
Em đã chọn cách xa tôi, nhưng tôi tin suốt cuộc đời em sẽ dằn vặt vì chuyện ấy, chuyện của hôm nay ra cớ sự thế này. Tôi không trách em, bởi em là chúa những hờn ghen vô cớ, là sư phụ của những người có bản tính đa nghi, lại cũng là vua của những điều ít kỷ…..bởi những điều đó luôn hằng hữu trong chính bản thân em ….!
Tôi đã từng xách ba lô về tha hương trên ngay quê quán. Nhưng ôi quê hương, sao không cho tôi được gọi tiếng......quê nhà!?. Tôi phải lạc lõng sống và làm ăn trong dòng đời bất tận, vì yêu em mà “con sóng biển dâu đã mang tình về quê quán cũ”…….
Em xa tôi, tôi chỉ biết chấp nhận và im lặng. Có người nói im lặng là thiền. Nhưng tôi không hề nghĩ vậy, bởi thiền là quyển kinh không chữ, là cuốn sách không lời. Còn im lặng là tiếng nói không âm, và tôi chỉ còn biết chọn điều này, để như được trả lời với người đời và ngay cả với em. Trong cuộc sống nếu so với thiền, tôi thích im lặng hơn, dù tận trong lòng mình, tôi có nhiều điều muốn nói. Hơn nữa, tôi biết chính tôi, bản tính ít bao giờ tâm tĩnh để có thể an lạc vô vị trong thế giới của thiền. Bởi thế tôi im lặng là điều rất quý, mới chiêm nghiệm lại những gì đã qua, và nghĩ về những câu chuyện tình mong manh trong đời nay đã có……
Im lặng. Đó cũng là cách riêng để cho tôi thấy mình còn yêu đời, yêu người, yêu bao thứ khác trong cuộc sống hôm nay. Cảm xúc con người không có được nhiều, nên điều ấy mới có thể cho tôi lấy Có làm Đủ, lấy Thiếu làm Dư để sống với cuộc đời hiện hữu. Vả lại, đó cũng còn để cho tôi hiểu thêm về một người bạn, về một người đã từng là ….hình bóng của tôi.
Tôi tiếc cho tôi, tôi tiếc cho em, cho câu chuyện chúng mình khi đã vượt qua nhiều bão tố phong ba, nhưng rồi cả hai cũng ngã sòng soài vì một cơn gió lạ (!?). Tôi tiếc thật nhiều khi tất cả đã thành điều vô nghĩa và mất cảm xúc khi "Đời ta hết mang điều mới lạ"
Em đã chọn cách xa tôi, nhưng tôi tin suốt cuộc đời em sẽ dằn vặt vì chuyện ấy, chuyện của hôm nay ra cớ sự thế này. Tôi không trách em, bởi em là chúa những hờn ghen vô cớ, là sư phụ của những người có bản tính đa nghi, lại cũng là vua của những điều ít kỷ…..bởi những điều đó luôn hằng hữu trong chính bản thân em ….!
Tôi đã từng xách ba lô về tha hương trên ngay quê quán. Nhưng ôi quê hương, sao không cho tôi được gọi tiếng......quê nhà!?. Tôi phải lạc lõng sống và làm ăn trong dòng đời bất tận, vì yêu em mà “con sóng biển dâu đã mang tình về quê quán cũ”…….
Lời viết ngắn “Tự tình theo khúc hát của Trịnh Công Sơn”, tôi xin gởi đến em, đến mọi người đã từng dành tình thương cho tôi một lời khấn nhỏ. Cầu mong cho em và cho tất cả bình yên.
Tôi cảm ơn em, bởi ngày yêu em, tâm hồn tôi luôn sống dậy tràn dâng cảm xúc yêu thương và biết nếm hương vị của đời. Tôi đã tìm được tình, tìm được em, tìm lại trong tôi "..... những dấu vết hài”, rồi đưa tình về trong tiếng “chim hót tên là ái ân”.
Xa nhau, mong em nhận ở tôi lời xin lỗi!. Tất cả không là thứ định mệnh vô tâm, “Tình do tâm mà sinh. Có khi mất mà tâm còn động vọng”. Không ai khác chính tôi đã bỏ rơi trong cõi vô thường này một tình yêu đẹp và sẽ hối tiếc cho đến mãi ngàn sau….
Em! Cho tôi nhắn gởi những ai đó may mắn được một lần gặp gỡ tình yêu và hạnh phúc trong đời, hãy nên cố giữ lấy để sống và để yêu……
“Cầm tay nhau đi anh
Tơ trời quá mong manh”
(Nhạc Nguyễn văn Đông)
Andi Nguyễn Ánh Nhật
Tôi cảm ơn em, bởi ngày yêu em, tâm hồn tôi luôn sống dậy tràn dâng cảm xúc yêu thương và biết nếm hương vị của đời. Tôi đã tìm được tình, tìm được em, tìm lại trong tôi "..... những dấu vết hài”, rồi đưa tình về trong tiếng “chim hót tên là ái ân”.
Xa nhau, mong em nhận ở tôi lời xin lỗi!. Tất cả không là thứ định mệnh vô tâm, “Tình do tâm mà sinh. Có khi mất mà tâm còn động vọng”. Không ai khác chính tôi đã bỏ rơi trong cõi vô thường này một tình yêu đẹp và sẽ hối tiếc cho đến mãi ngàn sau….
Em! Cho tôi nhắn gởi những ai đó may mắn được một lần gặp gỡ tình yêu và hạnh phúc trong đời, hãy nên cố giữ lấy để sống và để yêu……
“Cầm tay nhau đi anh
Tơ trời quá mong manh”
(Nhạc Nguyễn văn Đông)
Andi Nguyễn Ánh Nhật
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
BÀI ĐƯỢC NHIỀU ĐỘC GIẢ ĐỌC
-
Đến Tây Bắc, bên con sông Nậm Nhé, ta có thể nhận ra bản Thái qua những đặc điểm như cọn nước, cối nước, những điệu múa xoè liên tu bất tận...
-
SUỐI MƠ - Đẹp như một giấc mơ Nhớ hôm đầu năm 2014, tôi cùng với Thu Do Rita, Tuyết Lê và Tuấn “ngố” hành hương về Chùa Bà Chúa Xứ,...
-
Chí Phèo là nhân vật chính trong tác phẩm nổi tiếng cùng tên của nhà văn Nam Cao. Trong tác phẩm này nhiều nhà nghiên cứu, phê bìn...
-
MỌI LÚC MỌI NƠI! ĂN MẶC HỞ HANG QUÁ EM VUI HỌC TOÁN ...
-
Thành phố Tam Kỳ là “anh em” của thành phố Đà Nẵng, là “con” của đất Quảng Nam yêu thương và đã “ra riêng” sau khi tách tỉnh Quảng Nam –...
-
“Những cây cầu ở Quận Madison” của tác giả Robert James Waller là cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất năm 1992. Đó là câu chuyện về mộ...
-
Những người đọc truyện của Nguyễn Nhật Ánh đều không xa lạ hình ảnh Chợ Đo Đo - Một hình tượng văn học trở đi rồi trở lại trong cá...
-
Đã từ lâu tôi vẫn thường đi đó đây và thích “phiêu lưu với cuộc đời” bằng chiếc Honda cà tàng của mình. Như thế người ta gọi là phượt...
-
Những ngày cuối năm 2013, đi khảo sát một dự án sẽ làm trong năm 2014 1. TẠI ĐỒN CẢNH SÁT Một cô gái mặt tái mét, nước ...
-
Tôi đã đi lên miền biên viễn. Bức tranh bờ cõi, mỗi thời mỗi khác... Ôi quá đìu hiu...
Em về thoáng giữa cơn mơ
Trả lờiXóaAnh mỏi mòn nhớ , một bờ vai ngoan
Cung đàn gãy khúc giây loan
Tình ta dang dở úa tàn còn đâu
Thu Điệp tem.........nè
Vàng 24 rùi ...hehe
XóaSư phụ của những bài thơ viết các mối tình dang dỡ đó đồng hương Biên Hòa ơi. Thân!
XóaVàng 24 hụt....Xấu chưa?
XóaTem vàng cho khúc tự tình của anh !
Trả lờiXóaA khôn thật cứ mún mình trở thành con nít ...để tự tung tự tác yêu nhoa ! hehe
Vàng 18 a nhỉ ?
XóaUhm! Vàng 18K! Chính xoát!
XóaEm thấy cái hình minh họa phía trên LỬA quá anh ?
Trả lờiXóaCủa người nào ấy trên mạng, tớ ko rành lắm Cước ơi!
XóaSóc qua thăm...một khúc tự tình của anh ...một chút luyến tiếc..một chút kỷ niệm và một chút tính cách ....chúc anh ngày CN như ý...SG bây giờ đang mưa ...
Trả lờiXóaCảm ơn Sóc nhiều, nơi mình ở không mưa, khác ông trời với Sóc. Thân
XóaTuổi 45 là độ tuổi đã trải nghiệm và đầy đủ nghị lực và sung mãn của đời người mà anh.
Trả lờiXóaSung mãn thì có, nhưng nói về nghị lực, không biết có` đúng ko để anh xem lại nghe Xa Vắng!Heeee
Xóau40 vẫn còn phong độ và đàn ông chán, cái tuổi ấy mới thấy mình đàn ông hơn./.
Trả lờiXóaVậy hả Mèo con? Anh mừng hết ....già rồi. Thân
XóaVốn yêu nhạc- họa- thơ biết mấy
Trả lờiXóaMến thương ai đã cháy hết mình
Thương yêu dâng tặng đời hết thảy
Tình riêng thao thức với năm canh...
Chị yêu đã tặng cho em một đoạn thơ hay. Cảm ơn chị nhiều!
XóaBạn hôm nay theo tình khúc mà viết về mình, bạn thích và ước mơ nhiều thứ nhỉ. Viết văn hay quá hổng biết chuyên ngành gì. sang thăm chúc bạn hãy cố giữ lấy để sống và để yêu……
Trả lờiXóahiiii NA thật đáng yêu- còn ĐD thì ...đang iu..
XóaMình học chuyên ngành Ngoại ngữ, viết cho vui thôi Đình Duy ơi. Lời khen của bạn thật là cảm kích. Thân
XóaCả hai Mưa và ĐD đều đang yêu!
XóaLúc nào Muội cũng rất thích giọng văn của Sư Huynh! Hay quá! Lâu ngày không gặp, chúc huynh luôn mạnh khỏe.
Trả lờiXóaChúc mừng sinh nhật Muội! Chúc em trẻ và xinh mãi như ngày nào. À em còn dấu với anh một điều, mà điều đó là niềm vui lớn của người thân em. Chít đó, lần sau anh phạt!
XóaMột khúc tự tinh... buồn thiệt buồn! Mong Andi sẽ mau chóng vượt qua để tìm niềm vui sống. Có tình yêu đầu tiên mê đắm, nhưng cũng sẽ có một tình yêu cuôi cùng thật chín mùi, bền vững! Đó là lời chúc phúc cho bạn, Andi à!
Trả lờiXóaEm cảm ơn chị Giaolang nhiều. Lời khuyên của người lớn như chị lúc nào cũng thật là sâu sắc và có nhiều sức mạnh đó chị. Thân!
XóaNhìn anh phong độ còn chán nhỉ ? Hi
Trả lờiXóaVậy hả em? Anh khỏi phải uống nhung hưu ngâm rượu của em phải ko? Heeee! Thân!
XóaKhông thấy lời com kg có nghĩa là đã không đến,HN vẫn lặng lẽ theo dõi Andi vì những bài viết của anh sâu sắc,hiểu biết và cũng tràn đầy cảm xúc ,thực ra mỗi ẻn đều như là khúc tự tình ,tự tình với quê hương ,gia đình ,con trai hay với một miền yêu dấu ...và HN thích những cảm xúc đó,rất con người ,rất lãng đãng mặc dù con người công việc của anh chắc kg phải vậy ( Gia Bảo trùng ngày sinh với NuNu nhà em đấy ...hihi,ngày của cha hạnh phúc )
Trả lờiXóaUhm! Công việc của anh ko dính đến viết lách, nhưng xưa kia thỉ có. Một lời comment của em thật là chân tình. Anh cảm ơn nhiều cho anh gởi lời thăm Nu Nu của em nha. Chúc cháu chóng lớn và ngoan. Thân!
XóaMình thì thích nhất bài "gia tài của mẹ" nhạc Trinh luôn xoáy vào lòng người như khêu lên những thao thức trăn trở của cuộc đời, nhạc rất êm mà làm cho mình phải bật dậy. sang thăm chúc bạn ngày mới nhiều niềm vui nhé.
Trả lờiXóaNhạc Trịnh bài nào cũng thích như thấy mình trong đó phải không anh! Bài "Gia tài của mẹ" em biết hồi trước giải phóng, rất hay và em đã thuộc lòng từ nhỏ. Chúc anh có nhiều niềm vui.
XóaChú! Chú đúng là "trẻ con" tóc lất phất bạc ý! >"<
Trả lờiXóaChú đâu có tóc nào đâu Camen. Heee
XóaVậy ý con là chân tóc ý, ẩn sâu không ai biết! hehee
XóaWow! Tre chưa già mà măng đã mọc! Thậm chí rất tốt tươi! Một lời khen cho cô bé rất thông minh.
XóaĐôi khi măng cũng nên mọc lên sớm hơn để chứng kiến thành quả và học hỏi từ tre chứ chú, đợi lúc tre già đi chết queo mất tiêu rồi măng mới chịu mọc thì hơi bị muộn.
XóaCái lời khen nhiều ẩn ý này có thể khích lệ cũng làm cho con người ta "kiêu hãnh" hơn chú ạ! :">
Con hiểu theo ý là chú khích lệ con vậy! :)
"Tự tình theo khúc hát của Trịnh Công Sơn!" theo tình khúc thể hiện bản thân mình. Với những thương nhớ dịu dàng, với những luyến tiếc bâng khuâng, nhất là với một nỗi niềm rất riêng và với một ước mơ cháy bỏng...Mong rằng em sẽ sớm đạt được tuyệt đỉnh của ước mơ bằng chính nghị lực sẵn có em nha!
Trả lờiXóaCảm ơn chị Tím thật nhiều. Tự tình theo ca khúc của Trịnh cũng là nỗi niềm của mình đó chị. Trong nhạc Trịnh có mình, trong mình có nhạc Trịnh. Heee
XóaGIữa cảnh thác trong có một đôi
Trả lờiXóaNhìn hao hao giống phải anh tôi ?
hi
Gần giống đó người đồng hương ơi!
XóaNhạc Trịnh không phải là dòng nhạc nghe chốn đông người. Chỉ khi nào một mình, chỉ khi nào lòng hoang mang chẳng biết mình như thế nào nữa, nghe một khúc Trịnh, tự dưng thấy da diết lạ, thấy có mình trong đó. Cảm nhận riêng em thôi.
Trả lờiXóaTự biết mình , tự đánh giá mình, tự biết im lặng ... thì cũng là một cái tự nói ( nói không có âm theo kiểu của anh ) , tự họa ( họa không có sắc - cũng của riêng anh )và cũng để cho mọi người ...tự cảm ( theo cách của riêng em ). Hì hì
Một ngày bình an như mọi ngày anh nhé.
Cách "tự cảm" theo cách của riêng em cũng hơi khác người đó VĐT! Chúc một ngày vui nghe em!
XóaHong biết Tuổi này hồi xuân chưa ta???
Trả lờiXóaEm nghe các bác xóm trên nói thế...
hiiii!!!!
Đừng nhìn ai làm gì nghe Chăm, hãy nhìn anh đây nè: Hồi xuân và sung sức! Dọt! Chứ không ở lại bị Chăm ném đá! heee
XóaNhìn anh thấy còn phong độ lắm hiiii..bài viết của anh bài nào cũng thật sâu lắng, chúc anh luôn hạnh phúc và tràn đầy niềm vui!
Trả lờiXóaCảm ơn Gaigia nhiều bởi lời khen làm anh phồng lổ mũi! Heee
XóaSao lạ vậy ông anh nhỉ? Pháo hoa Đà Nẵng vừa rồi, vẫn thấy ông anh cùng Dina đi xem cơ mà? Dina có phải là mẹ của Gia Bảo không? Em thấy chả hiểu gì cả.
Trả lờiXóaAi cũng hiểu chỉ một mình Thủy không hiểu. Heee!
Xóa"Gia Bảo là con của vạn nhà
Là em của vạn kiếp phôi pha
Là anh của vạn đầu em nhỏ
Có áo cơm, không cù bấc cù bơ". Heee!.
À, kết quả thi tốt nghiệp của Gia Bảo thế nào hả anh? Cháu thi đại học ở cụm nào, Qui Nhơn hay vào thẳng Sài Gòn hay ở Đà Nẵng? Anh nhớ dặn cháu mang hai cái máy tính đi thi để lỡ hư cái này còn cái kia. Đó là kinh nghiệm đi thi Đại học của hai con trai em đó. Nếu cháu thi ở Sài Gòn thì vào sớm một tí để quen với khí hậu anh nhé!
Trả lờiXóaCảm ơn Thủy thường xuyên quan tâm đến Gia Bảo của mình. Cháu sinh ra và lớn lên tại miền Nam nên tất nhiên là thi cử và sau này sinh sống tại đây. Xin chia buồn với Thủy, mình bất lực khi Gia Bảo run sợ ko chịu thi vào Kiến trúc mà năm nay cháu thi Đại học Bách khoa và Học viện Hàng Không Việt Nam
XóaCòn kết quả thi TNPT chỉ có 46 điểm. Cảm ơn những môn như Văn: 5, Sinh : 8, Địa: 6 đã vớt vác cho cháu!
Lần nữa cảm ơn Thủy nhiều!
Cháu sang thăm chú!Chú vẫn khỏe chứ?Nhạc Trịnh vẫn luôn là dòng nhạc đc nhiều người ca tụng.Lần đầu cháu nghe nó cách đây một năm.Kì thực mà nói nó u uất quá,giàu sức ảm ảnh quá,triết lí cũng sâu sắc quá.Tình đời,tình người cứ xoáy sâu vào nhau.Những trăn trở về tình yêu,cuộc sống,cuộc đời.Và cứ thế...
Trả lờiXóaLâu lắm rồi không gặp được Mây? Khỏe ko cháu? Cháu lớn lắm làm thơ có ý tứ và già dặn ghê. Cô gắng học nghe, chứ thời gian bay qua cái vèo. Chú rất nhớ ngôi trường Đại học mà cháu đang học, một kỷ niệm không thể nào quên với chú. Thân!
XóaEm viết lúc nào cũng hay.Từ blog yahoo cũ,có lần chị đã hỏi có phải em là nhà văn-nhà báo gì không?
Trả lờiXóaEm nên để con em theo ngành cháu thích.
Chúc cháu đạt được ước mơ của mình.Chúc em luôn vui khoẻ.
Dạ em cụng chiều theo ý thích của cháu thôi chị ạ! Cảm ơn chị lời chúc dành cho cháu Gia Bảo. Thân!
XóaTình cờ gặp tác giả của những câu chuyện mà tôi yêu thích. Rất hân hạn được làm quen!
Trả lờiXóaÔi người bạn mới. Mình rất vui là bạn của bạn trên trang này. Chúc bạn luôn vui khỏe. Thân!
XóaMột lời tự tình tràn đầy nỗi niềm tâm sự .Bài viết của em bao giờ cũng làm cho người đọc thấy bâng khuâng cùng những trăn trở của tác giả . Chúc Gia Bảo đạt được ước mơ và chú em luôn vui nhé !
Trả lờiXóaEm cảm ơn chị nhiều! Tự tình là có buâng khuâng và trăn trở phaỉ không chị? . Cảm ơn lời chúc chị dành cho Gia Bảo con trai cưng của em!
XóaBài cảm nhận của anh thật hay và thấm thêm Nhạc TCS.
Trả lờiXóacm của anh bên nhà BM bị ẩn ko trả lời được. ko biết bị lỗi gì anh ạ.
Chúc anh chiều vui nhé.
Chúc bạn có một đêm an lành. Bạn thường hay khéo khen tui. Nhưng cảm ơn bạn nhiều nha. Thân!
XóaNhạc TCS có phong cách riêng biệt là trầm buồn và sâu lắng đạ đi vào lòng người qua thế hệ thật hay anh ạ .Chúc anh luôn vui vẻ hp và có nhiều bài viết hay
Trả lờiXóaAnh cùng đồng quan điểm với em. Chúc em luôn yên vui và hạnh phúc. Thân!
XóaChào anh ! Em ghé thăm blog anh, được nghe nhạc hay, đọc những lời tự tình của anh theo những ca từ và cung bậc trầm bổng của bản nhạc thật nhiều cảm xúc... Em cũng rất thích những bài hát của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, những bản tình ca bất diệt, lắng đọng mà mênh mông vời vợi...
Trả lờiXóaChúc anh buổi tối bình yên và ấm áp nhé !
Ai cũng thích nhạc Trịnh vì cảm thấy mình như ở trong đó. Phải ko bạn! Chúc bạn ngủ ngon.
Xóanhiều tâm trang quá bạn ơi!Tối an lành nhe!
Trả lờiXóaVậy à, mình lãng đãng rồi đâu có biết như vậy đâu. Cảm ơn Lê My nhắc nhở!
XóaBài hát này chắc hẳn là bạn thích lắm nên mới viết tự tình hoà nhập tới không ngờ rất tâm tư tâm trạng . Chỉ có một câu là tác giả viết rất hay ,cách hành văn ,dùng câu từ rất sắc bén đọc thấy hấp dẫn từ đầu tới cuối Thank you !
Trả lờiXóaChúc bạn luôn khoẻ và viết nhiều bài hay cho bà con thưởng thức nhé
Mình nghĩ Hùng cũng rất thích nhạc Trịnh nên mới dành lời "ưu ái" cho mình vậy! Heee! cảm ơn Hùng nhiều. Ở Việt Nam mấy hôm rầy nóng quá bạn ơi!
XóaNgười nói ít biết về âm nhạc nhưng lại phân tích một tác phẩm thật sâu sắc,giàu cảm xúc hơn ai hết.
Trả lờiXóaSự thật em ko rành về nhạc chị ơi, mỗi bài hát nào đó em thấy thích và nghe bằng cảm nhận của mình thôi. cả nhạc ngoại nữa. chúc chị một ngày yên vui.
XóaLúc rảnh chạy qua thăm cậu tí đây.Qua thấy ôm bên thác là thích rồi hi hi
Trả lờiXóaHeee! Vậy nên "Đêm thấy ta là thác đổ" đó Đình Duy!
XóaAnh nói về Gia Bảo "Con của vạn nhà..." em lại càng không hiểu???Tối nghiệp thế là cao điểm rồi đó anh, bình quân gần 8 rồi còn . Cứ để Gia Bảo thi theo nguyện vọng anh ạ. Vậy anh sẽ ở Sài Gòn những ngày cháu thi chứ?
Trả lờiXóaHeee! Thì Thủy cứ "bình" như dạy văn bài thơ này của Tố Hữu vậy. Mình ko quan trọng các môn mà Gia Bảo ko thi Đại học. Cũng may Toán, Ngoại Ngữ, Gia Bảo đạt tuyệt đối! Gia Bảo thi đại học khối A1 (Toán, Lý, Anh)
Trả lờiXóaThân! Cảm ơn Thủy nhiều!
MỘT TRÁI TIM VỪA HIỆP SĨ, VỪA ĐA TÌNH, VỪA ĐA TÀI....
Trả lờiXóaKe ke, nhìn nụ hôn cháy bỏng kéo dài thế kia là đủ biết, phải không NAN?
Nụ hôn vĩnh cửu!
XóaQua thăm người bạn nhỏ tuổi, chị cũng thích nhạc Trịnh Công Sơn, còn tìm hiểu người nhạc sĩ này qua những cuốn sách: TCS Rơi lệ ru người, TCS Người hát rong qua nhiều thế hệ...Chỉ chưa có 200 bức thơ tình, hôm đó thấy có bày bán ở Fahasa mà thấy giá hơi cao vì in đẹp lắm, ngại nên chưa mua! Vui tươi em nhé!
Trả lờiXóaUhm! Cuốn 200 búc thư tình đến 600k cũng mắc đó chị! Em là người sưu tầm sách bao nhiêu năm rồi, có thể như hồi xưa dám bỏ tiền ra mua một cuốn sách tương đương 1 chỉ vàng. Vậy mà với cuốn này lại ruột rè rồi thôi. Không biết nữa, chỉ biết rằng hiện nay trên giá sách nhà em lại ko có cuốn này. Thân!
XóaGì dzạ trời ? Mới thấy chia sẻ, dzọt qua định giật tem ổng, nhìn lại...có từ thời ...Napo là seo dzậy trời ?
Trả lờiXóaEm cũng là ...chúa hay ghen nè Ca. Mà hình như phụ nữ ai cũng dzậy hết. thì có thương mới thấy buồn, thấy tủi, thấy giận khi nhìn người mình thương tong tẩy, đung đưa với người khác chớ. em cũng vậy á. Thà không có, chứ có mà vui thì đon đả , tốt với em, buồn thì quay sang trêu chọc người khác trêu ngươi em thì...thui, đau một lần cho xong.
Nhạc Trịnh, em chỉ hay hát mỗi một câu, là câu em thích nhất và ...chắc cũng chỉ thuộc mỗi câu này ( thậm chí còn chả biết tựa bài hát là gì nữa ).:
" Mệ quá đôi chân này. Ngồi xuống chiếc ghế nghỉ ngơi. Mệt quá thân tôi này, nằm xuống với đất muôn đời ..."
ước gì, khi nằm xuống, có người nói " tui nhớ bà " . ước dzậy đóa. hà hà hà ( mừ Ca nào bụng bự đầu hói nói là đang chít cũng ngồi dzậy nhát chả liền cho coi ). há há há