29 tháng 9, 2015

MẬT ĐẰNG .





Với chỉ một tập thơ in chung và một tập tạp bút in riêng: "Mật đắng - Chuyện nhỏ" thì không thể gọi Võ Đan Thùy là người trong đạo "làng văn". Bởi trong những câu thơ hay dòng viết chỉ là điều Thùy đã góp nhặt sau lần yêu, lần gặp gỡ hay biết người này, người nọ trong đời. Song tôi nghĩ, cái được nhất và để nhiều người thích, chính là Võ Đan Thùy đã vẽ nên những bức chân dung, ngoài giọng văn đậm chất Nam Bộ còn đó một tấm lòng chân thành và trân trọng. ...Là chủ của một doanh nghiệp nhỏ, nên việc viết của Thùy đơn giản cũng chỉ để lưu giữ hình ảnh con người và những giá trị văn hoá vùng đồng bằng sông Cửu Long trong dòng chảy mải miết của thời gian.....

Với Sài Gòn, nơi đây khái niệm thân, yêu hay lạ chỉ cách nhau bởi một tờ giấy gọi là tiền. Và nơi Thùy đang sống xung quanh có biết bao người lạ mà quen, quen mà lạ. Nhưng với một người đàn bà tuổi chỉ trên 30, lại có sự nhảy cảm trời phú nên mỗi khi Thùy tuôn câu chữ với những gì đã trải qua luôn chính xác đến không ngờ. Ngược lại với riêng tôi, đâu đó cũng có chút lo âu cho một người cả tin, cả nghĩ, nhiệt thành và nhạy cảm...Rồi cho đến bao giờ Thùy mới hết đau....(!?)

Với thân phận con người, như trong "Ngày nắng ngược" là những con chữ mộc mạc và giản dị mang đậm nhãn mác - Võ Đan Thùy : "Cái nắng vẫn rung rúc nhảy trên vai nó, tròn xoe như những hoa nắng cuối mùa. Ờ hén, mùa mưa lại về rồi kìa... Vài hôm nữa thôi, là biết bao đứa con lại rời quê tìm đến Sài Gòn, ôm trong mình một hoài bảo... Không biết trong đám di cư ấy, có cánh chim nào ngược nắng bay đi như nó ngày xưa không hén ?". Thùy đã thấy và chứng kiến biết bao tuổi thơ đã trở nên tàn khốc. Liệu có được đi đày tự do, tháo bỏ những gông xiềng trên người, để trở lại là một chú chim ưng oai phong ???. Rồi cuộc đời với nó có thể tha thứ cho nhau, tha thứ cho qúa sớm rời bỏ con đường sách vở, tha thứ vì đã không đọc được những quyển sách thánh hiền.....

Như vậy cũng không khó lắm để nhận ra thông điệp, Thùy muốn gởi gắm mọi người.

Sẽ là một điều thiếu sót nếu không nhắc đến những người bạn của tôi in chung với Thùy trong tập thơ như Huong Nguyen (đang sinh sống ở Bỉ), Nguyễn Phú Hữu, Violet, Thái Di Vương, Hồ Quốc Thái ....Họ đã sống bằng nhiều ngành nghề khác nhau. Đời văn chỉ là đời sống riêng, có vui có buồn, có vinh quang, có lận đận. Ấy còn là những riêng tư trong những lúc trà dư tửu hậu, nhưng có khi lại hầu hạ cho họ trong một buổi đàm đạo thơ văn. Hạnh phúc là vậy, còn gì hơn thế nữa....

Andi Nguyễn Ánh Nhật.

9 nhận xét :

  1. Nếu như Thùy cũng được xem là một trong những cây bút và là nhà thơ của những câu chuyện đời thường hay gặp phải trong các mối quan hệ về tình yêu , tình người thì em cũng là một trong những nhà bình luận đại tài vì với ngòi bút của em cũng đã nêu bật lên giá trị của đời sống con người trong các mối quan hệ ở xã hội đó Andi ạ ....

    Trả lờiXóa
  2. cảm ơn sự ưu ái của Ca Trọc dành cho em.
    Ba năm chơi blog, vui buồn đều có. Chỉ là em muốn giữ lại những khoảnh khắc mình từng có. Cả những nông nỗi. Cả những tủi hờn. Và cả những niềm vui mà em may mắn có đc từ thế giới ảo này.
    Mau ghê Ca hén. Mới đó mà... cũng vài năm rùi.

    Trả lờiXóa
  3. Chào chú, những bài chú viết thật hay :))) Ghé nhà, chuc chú vui vẻ và mạnh khỏe ạ

    Trả lờiXóa
  4. Em khỏe không Andi ? Hôm nay chị mới mở trang nhà mới bên FB . Chị có gởi lời mời đến em đó . Chị phải vừa online bên Blogspot , vừa bên FB cùng một lúc để kiếm gia đình và bạn bè thân . Sau đó tắt máy đi ăn cơm tối ....giờ trở lại internet nữa đây để gởi tin cho em , Thùy và Linh Lan biết ở bên đây đó ...hihi ..

    Trả lờiXóa
  5. năm mới em sang chúc anh và GĐ một năm VẠN SỰ NHƯ Ý, NHIỀU ĐIỀU BẤT NGỜ VÀ HP NHÉ ANHNHAT!

    Trả lờiXóa
  6. Chị vào thăm mà thấy nhà cửa bỏ toang hoang chẳng thấy chủ nhà đâu cả.
    Thôi đành về mà chả nhận được lời chào!!!

    Trả lờiXóa
  7. Chị vào thăm mà thấy nhà cửa bỏ toang hoang chẳng thấy chủ nhà đâu cả.
    Thôi đành về mà chả nhận được lời chào!!!

    Trả lờiXóa

BÀI ĐƯỢC NHIỀU ĐỘC GIẢ ĐỌC