16 tháng 8, 2013
KHI NHỮNG CHIẾC LÁ BÀNG LÌA CÀNH TRONG GIÓ.
( Kỳ 1: NGÀY ẤY...Tôi nói chuyện về chúng tôi)
Trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng có một khoảng thời gian đẹp và có những điều để mình đáng tự hào mãi mãi. Và nay tôi đã có điều như trong mơ, thật sung sướng, hạnh phúc biết bao, đó là được trở về gặp lại thầy cô và bạn bè của một thời "Ếch- Vê"..... Tất cả vẫn còn đây, những kỷ niệm và những cảm xúc như chưa từng xưa cũ ùa về với từng người, nguyên vẹn như thuở hồng hoang.
Cảm ơn mọi người, đã cho tôi trở về với những hồi ức đẹp và tinh khôi để gột rửa những mệt nhọc và căng thẳng của đời thường vốn có.
Cảm ơn tất cả đã cùng tôi có cuộc trở về đầy ý nghĩa với muôn vàn cảm xúc của quá khứ tươi đẹp một thời đã qua.
Đã hơn 20 năm qua, tôi đã có rất nhiều lần về thăm miền Trung, thăm Đà Nẵng, thăm Quảng Nam - quê hương tôi, nhưng chưa một lần được gặp bạn bè đông đủ như trong buổi chiều gần tắt nắng - Ngày 10-08- 2013 vừa qua......
Nhớ ngày vào Sài Gòn kiếm sống, hành trang lên đường, vốn liếng cũng chỉ mớ kiến thức tiếng Nga, tri thức văn hóa sống sau 4, 5 năm mài đũng quần trên ghế giảng đường, nhưng tôi nghĩ .....chẳng đáng là bao. Như đến lúc "thế thời phải thế", xã hội không còn dùng những điều chúng tôi từng phải góp nhặt, ấp ủ và nâng niu. Như một chú chim non chưa đủ lông, đủ cánh và tuổi đời cũng còn nhiều bốc đồng nên khi ấy tôi tự hứa với lòng mình, chưa thành danh là chưa gặp lại bạn bè, thầy cô.....
Vậy mà cũng đã mấy mươi năm, thời gian trôi đi nhanh quá, cuộc đời tôi nay cũng đã ở bên kia sườn dốc, nhọc nhằn và vất vả. - "Danh vẫn mạt hạng mà phận cũng tồi tàn....". Nhưng khi nghe Kiều Ngân, Hảo Hải Quan, Đông Ki Sốt, DH v.v.v rủ rê về họp mặt, lại làm tôi suốt cả một tuần trước đó, lòng cứ luôn đợi chờ háo hức......
Giờ G đã đến, tôi vứt vào sọt rác lời hứa “Tô Đông Pha” của mình năm nào xa lắc, cứ xênh xang xách gói đi về họp mặt...
Không về sao được!. Hơn 20 năm rồi......! Chao ôi nỗi nhớ cứ dền dang.......
Nhớ khi xưa Trường Đại học Ngoại Ngữ Đà Nẵng của chúng tôi nằm trên con đường Lê Duẩn, nắng suốt ngày cứ trốn mãi trên cành cây cổ thụ, tán lá rợp mát cả ngày trên con đường dài hun hút. Thủa đó, tôi không còn nhớ bao nhiều lần mình nhìn lên cành cây và thả bộ đi dưới hàng cây kia, gió cứ vi vu như một khúc nhạc xanh. Thật hạnh phúc khi đời ai đó "vô tình" có những năm tháng gắn với hàng cây ấy, sẽ rất dỗi nhớ bởi đã thành một phần trong đời sống và kỷ niệm của ngày xưa. ......
Khi tôi nhắc lại điều này, chắc các bạn nữ làm sao quên được. Hình ảnh từ mỗi phòng ký túc nhìn ra, cây nào cũng thật cao và trông giống như chiếc nấm xòa tán rộng. Không biết cây đã bao nhiêu tuổi đời chắn gió che mưa, nhưng cũng đã trải qua cùng chúng tôi hơn 1.500 ngày khốn khó, cùng với nhiều kỷ niệm của một thời khó quên......
Nhớ những đêm về ruột cồn cào đói, bọn con trai chúng tôi từng nhóm đi lang thang về phía đường Hùng Vương mua bánh mì "Kố Sỷ" (Ký sổ) của ông bà già ..... Sơn.- Hình như họ bây giờ vẫn sống bằng nghề ấy.
Nhớ những bữa cơm ký túc xá với “canh toàn quốc với nước mắm đại dương”, rồi có khi được nhà bếp thông báo: "Hôm nay “ăn tươi” trong ngày lễ, ngày kỷ niệm trường" v.v.v.v. Thật ra cũng không có gì hơn mấy, chỉ thêm vài con cá Nục, nhưng ai cũng háo hức chờ mong. ....
Nhớ những đêm vào mùa thi, đợi đến thật khuya cho mọi người ngủ hết, ký túc tắt đèn quạnh hiu. Ấy là lúc bọn con trai chúng tôi bắt đầu "Cầu Cơ" gọi thần, kêu thánh. Đến bây giờ vì tuổi đời nên tôi quên bẵng, ai là người xúi rủ đầu tiên ?. Nhưng tôi còn nhớ mình là người bịt mắt...... "Ngồi cơ” ngay sân thượng lầu 3, sát đường Lê Lợi. Còn mấy thằng bạn “nhất quỷ nhì ma”: Thăng (Nha Trang), Tường Đen (Hội An), Sỹ Điều (Quy Nhơn) v.v.v bu xúm xung quanh thắp nhang khói hương đèn nghi ngút, chúng lầm bầm đọc thần kêu chú mang hồn về ....."nhập tôi!".
Không phải lúc đó chúng tôi đùa giỡn với Thánh thần và quỷ dữ, nhưng chính vì tuổi trẻ. Sự tò mò, sự suy tư rất ngây thơ trong sáng , cùng với lòng thành “xin xỏ” điều may mắn ở đấng tối cao!. Nhớ kỷ niệm này năm ấy, chắc tất cả nữ sinh viên ký túc sẽ không quên vì đã từng phải “thót vía văng tim”. Hơn cả bây giờ các bạn chơi trò cảm giác mạnh nơi khu giải trí vui chơi.
Nhớ những đêm đầu tiên, tôi từ “nhà quê ra tỉnh” học. Ký túc xá trường (năm 88), mỗi phòng chỉ được thắp một bóng đèn tròn hiu hắt, nóng nực, Buồn nản và nhớ nhà!. Nhưng không phải vì thế mà chúng tôi không yêu ngôi trường Đại học nhỏ này, yêu Đà Nẵng, yêu thành phố bên bờ sông Hàn với nhiều điều như một "gã nhà quê" như tôi, mọi thứ điều trông lạ lẫm. Khi thành phố về đêm, nằm trong ký túc, tôi rất ngỡ ngàng khi nghe những tiếng rao đêm không hiểu nghĩa của người buôn bán vặt dạo đi trên đường Lê Lợi. Dần dà rồi năm tháng mới quen và biết nghĩa những “cung nhạc” của họ phát ra. ......
Ôi nhớ quá những thầy, những cô là "Người thầy đầu tiên- Первый учитель" đã dạy cho tôi ngôn ngữ lúc ấy được cho là "thời thượng". Dù có đặt chân hay chưa, nhưng chúng tôi đã qua ngôn ngữ vẫn biết một đất nước Nga xinh đẹp ấy có Saint Petersburg và Moscow được mệnh danh - "Thành phố đêm trắng", hàng năm thu hút hàng triệu lượt du khách trên khắp thế giới đến tham quan.
Còn gì hơn, chúng tôi được đọc những quyển sách bằng nguyên ngữ tiếng Nga được in trên nền giấy trắng phau về những lâu đài cổ trong những câu chuyện cổ tích, và được nhìn không gian vàng rực mùa thu ở một đất nước như tranh Levitan. Một xứ sở lãng mạn có những chùm thông già cỗi phủ lớp bụi thời gian, nhưng cũng thật oai hùng với những dàn pháo Cachiusa nổi tiếng một thời trong chiến tranh vệ quốc.
Nhưng oái ăm thay! Ngày rời trường Đại học, chỉ có riêng chúng tôi là những người còn rất yêu thích tiếng Nga, cả đất nước và con người của họ. Mọi thứ của nước Nga xa xôi kia, với chúng tôi vẫn đều luôn....... "Gợi tình Xô- Viết"!. Nhưng những ngày đầu tiên lang thang ở Sài Gòn tìm việc, không một người thân thích, bà con.....Tôi luôn bị ám ảnh bởi những câu nói đại loại: “Thứ tiếng Nga ấy bây giờ ai xài” hay “Nước Nga sụp đổ rồi ai theo?” v.v.v. .
Vậy là tất cả những thứ chúng tôi đã nỗ lực và hào nhoáng lại phẳng lặng như mặt nước hồ thu. Trong tiếng nấc giữa Sài Gòn xô bồ và lẫn lộn, tôi vẫn cố bảo vệ nhiều điều đẹp về một đất nước Nga. Có "sao đi chăng nữa", tôi vẫn muốn mọi người hãy cùng tôi, lặng yên nghe và cảm nhận hơi thở từ nước Nga vĩ đại, tôi yêu......
Trong đời người có những quá khứ không nên quay nhìn lại, nhưng cũng có những kỷ niệm buồn lại làm ta luôn muốn ôm ấp và nhớ mãi không thôi!. Khi chúing tôi là những sinh viên, ai cũng tự hào được học một ngôn ngữ văn minh của nhân loại (!?) Vậy mà khi nước Nga sụp đổ, tự dưng tôi thấy mình đáng thương, cả nhiều người bạn bè tôi nữa, thương đến quá chừng chừng!. Không thương sao được, bởi những đống sách, những kiến thức chúng tôi được học trong năm năm không còn là một thứ nhãn mác đặc sắc để gắn lên trên gói hành trang để bước vào đời. Thậm chí có người trong chúng tôi lại bất an và tự ti với những gì đang có. Thật quá ít ỏi so với người ta, với bạn bè cùng lứa. ...
Năm ấy tôi vào Sài Gòn lay lắt mới kiếm được việc. Còn bạn tôi, nhiều đứa phải tỏa đi muôn nơi , ai cũng có cái nhá nhem phía trước và lờ mờ sau lưng ....dường như không lối thoát. Ngày ấy mọi người đã bắt đầu tôn sùng những giá trị vật chất, nên chúng tôi ai cũng phải lo toan, cơm, gạo áo tiền... giữa Sài Gòn vất vả.
Vương Quang Vĩnh làm (báo CA TP HCM), Tấn Phước (báo Pháp Luật TPHCM), Tô Hồng Ân (báo Sai Gon Time), anh Phê (đang ở Gia Lai) và tôi (báo Văn nghệ VN) hằng ngày phải dịch hoặc viết bài cộng tác thêm cho một vài tờ báo nữa để kiếm tiền nuôi sống bản thân. Cuộc mưu sinh với nhiều toan tính đời thường và những cám dỗ phù phiếm, nhưng mỗi chúng tôi không ai bị dòng chảy vô tình nào cuốn đi những hồn nhiên, trong trẻo của một thời dấu yêu vốn có....
Mọi thứ cũng đã hơn 20 năm rồi, nay gặp lại tất cả mọi người đều đẹp, nhất là phái nữ, nếu tôi kết nối được hết tất cả trên face, từ sâu thẳm trong lòng mình, tôi sẽ dành cho một người nhiều cái “Like” nồng ấm yêu thương. Mới ngày nào đây họ là những chiếc lá bàng rời cành phất phơi trong gió, vậy mà hôm nay ai cũng hãy còn quá trẻ và đẹp xinh với bộ áo quần thời thượng. Các bạn xinh đẹp và thành đạt hơn những gì tôi tưởng. Năm tháng trôi đi, cuộc sống không màu thiên thanh nhưng lần này tôi gặp lại trong ánh mắt của mọi người vẫn tính tình chân thành và cởi mở như thời sinh viên năm ấy
Trong mắt tôi và tất cả mọi người xung quanh đều vui và phấn chấn, bởi vì tất cả đều đã có niềm tin vào cuộc sống hôm nay, có nghề nghiệp ổn định và con cái trưởng thành. Chắc có lẽ tôi sẽ còn nhiều dịp trở lại này để tìm lại những "cảm xúc đầu tiên" và để cùng nhớ về ngày ấy........
Tiếng Nga chưa theo tôi nuôi sống được nửa cuộc đời, nhưng mãi mãi còn nguyên giá trị trong tôi. Tôi cảm ơn cuộc đời, cảm ơn những điều tôi đã học năm xưa. Tôi cảm ơn Nga Liên một câu nói làm tôi rất thích và cảm động trong đêm họp mặt hôm ấy: “Tiếng Nga bây giờ còn lại với chúng ta là tình bạn quý giá và mãi mãi”. Vâng! Bởi đó là thứ chúng ta đã yêu, yêu đến khát khao, yêu đến cháy bỏng dù đó là một ngôn ngữ không phải mẹ đẻ của mình. Và con người nào ai có dễ gì quên một giấc mơ đầy lãng mạn của một thời tuổi trẻ!?. Dẫu mọi thứ đã “sang trang” và lòng ai cũng lòng đầy tiếc nuối, nhưng chúng ta mãi mãi là bạn quý của nhau. Tôi tâm đắc câu nói của Nga Liên bây giờ và mãi mãi.....
Xin được cảm ơn các thầy cô giáo dạy tiếng Nga của tôi, những người đã truyền cho tôi và các bạn tôi tình yêu tiếng Nga hơn bất cứ thứ tình yêu nào khác.
Andi Nguyễn Ánh Nhật
MỘT SỐ HÌNH ẢNH TRONG NGÀY 10-08-2013
Với Lão LÂM TÙNG GIANG - Người từng đoạt HCB Olympic Toán học Quốc tế (1985) tại Joutsa- Phần Lan
Ba nàng công chúa lọ lem
Với Thi sĩ NGA LIÊN - Người đang nổi như cồn trên thi đàn Việt Nam
Thủy còn quá trẻ và đẹp giai nên mới vinh dự được đứng bên ....5 người đẹp!
Hai nàng ở Tôm Kỳ - Quảng Nôm
Ngôi trường Đại học Ngoại Ngữ Đà Nẵng xưa kia (Ảnh chụp trước năm 1975)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét
(
Atom
)
BÀI ĐƯỢC NHIỀU ĐỘC GIẢ ĐỌC
-
Đến Tây Bắc, bên con sông Nậm Nhé, ta có thể nhận ra bản Thái qua những đặc điểm như cọn nước, cối nước, những điệu múa xoè liên tu bất tận...
-
SUỐI MƠ - Đẹp như một giấc mơ Nhớ hôm đầu năm 2014, tôi cùng với Thu Do Rita, Tuyết Lê và Tuấn “ngố” hành hương về Chùa Bà Chúa Xứ,...
-
Chí Phèo là nhân vật chính trong tác phẩm nổi tiếng cùng tên của nhà văn Nam Cao. Trong tác phẩm này nhiều nhà nghiên cứu, phê bìn...
-
MỌI LÚC MỌI NƠI! ĂN MẶC HỞ HANG QUÁ EM VUI HỌC TOÁN ...
-
Thành phố Tam Kỳ là “anh em” của thành phố Đà Nẵng, là “con” của đất Quảng Nam yêu thương và đã “ra riêng” sau khi tách tỉnh Quảng Nam –...
-
“Những cây cầu ở Quận Madison” của tác giả Robert James Waller là cuốn tiểu thuyết bán chạy nhất năm 1992. Đó là câu chuyện về mộ...
-
Những người đọc truyện của Nguyễn Nhật Ánh đều không xa lạ hình ảnh Chợ Đo Đo - Một hình tượng văn học trở đi rồi trở lại trong cá...
-
Đã từ lâu tôi vẫn thường đi đó đây và thích “phiêu lưu với cuộc đời” bằng chiếc Honda cà tàng của mình. Như thế người ta gọi là phượt...
-
Những ngày cuối năm 2013, đi khảo sát một dự án sẽ làm trong năm 2014 1. TẠI ĐỒN CẢNH SÁT Một cô gái mặt tái mét, nước ...
-
Tôi đã đi lên miền biên viễn. Bức tranh bờ cõi, mỗi thời mỗi khác... Ôi quá đìu hiu...
HN sang thăm trước rồi đọc bài sau nhen anh NA .
Trả lờiXóaNguyễn Hoàng đến là vui lắm rồi. bận quá xí xóa nghe vì mình trả lời trể. Vui nghe bạn!
XóaHV đến thăm anh, rất hân hạnh được tem bài này...
Trả lờiXóaBài viết rất nhiều tình cảm cho một thời đại học, hẳn anh đã rất là hạnh phúc ôn lại những kỹ niệm xưa với bạn bè :)
Hì, vừa post comment lên đã đứng hạng 2 rồi, huhu
XóaXin lỗi Hoài Vy nha! 49 ngày rồi anh bận rộn ko vào Face và blog của mình. Cuối tuần vui và thông cảm nghe em. Thân!
XóaTuy đã hai mươi năm nhưng trong tình bạn cứ ngỡ mới như vừa hôm qua và không có tình cảm nào hồn nhiên bằng ...
Trả lờiXóaCảm ơn em nhiều, tình kia như đã:
Xóa"Mười năm không gặp tưởng tình đã cũ
Mây bay bao năm tưởng mình đã quên
Như mưa bay đi một trời thương nhớ" huống chi tình này, phải ko em. Thân!
Bài viết hay. em bắt đầu học tiếng trung hôm trước thì hôm sau Trung Quốc đó đánh Trường Sa của ta anh ạ. buồn thế đấy anh ạ. hu hu
Trả lờiXóaNhưng Nga chưa "quánh" mình đóa Tây Nguyên Xanh. Anh vẫn còn yêu nước Nga vĩ đại và con người của họ. Heeee!
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóaKỶ NIỆM
Trả lờiXóaTừ khi lớp chía tay
Đã lâu ,lâu qúa rồi
Hai nươi năm qua trôi
Bao khát khao nông nổi
Tuổi học trò bối rối
Trước ngưỡng cửa cuộc đời
Rồi mỗi người ,mỗi nơi
Lớp chúng mình thủa ấy
Ẩn trong tim mỗi người
Cứ mỗi mùa hoa phượng
Trái tim hồng thầm ước
Lại được về nơi đây
Nhà của ta từ ấy
Là mái trường thân thương
Nhớ nỗi niềm vấn vương
Thẹn thùng không dám nói
Rồi gói trọn mang theo
Mối tình đầu khát cháy
Dõi theo bạn tháng ngày
Trở về đây hôm nay
Tay bắt chặt bàn tay
Lòng vẫn thầm nhắn nhủ
Mối tình đầu đã cũ
Cất dấu sâu đáy lòng
Đường đời chia hai lối
Đừng nói gì rắc rối
Lại mắc tội với người
Thôi đành cười thật tươi
Anh Nguyên tặng cho mình một bài thơ thật hay, có thể viết được thành nhạc. Cảm ơn Anh Nguyên nhiều!. Thân!
XóaNhững kỷ niệm của một thời tuổi trẻ,hồn nhiên vô tư luôn là những kỉ niệm đẹp.Mà ai trong số người đẹp làm em trai phải gửi hương lòng vào gió để tim ấm áp vậy?
Trả lờiXóaHeee! Gởi hương vào gió để tìm vợ đóa chị. Gớm nhỉ, hồi đó em ko lo học mà đã.....Heee!
XóaChúc tình bạn của NAN và những kỉ niệm đẹp còn mãi với thời gian!
Trả lờiXóaVà chúc cho "Cuộc mưu sinh với nhiều toan tính đời thường và những cám dỗ phù phiếm, nhưng chúng tôi không ai bị dòng chảy vô tình nào cuốn đi những hồn nhiên, trong trẻo của một thời dấu yêu..."!
Chúc mừng cuộc hội ngộ của anh sau 20 năm ...
Trả lờiXóaChúc mừng em với những kỷ niệm ko bao giờ phai mờ trong ký ức. nhìn cái bảng băng rôn toàn bằng tiếng Nga mà chị nhớ nước Nga giàu lòng mến khách quá chừng chừng
Trả lờiXóaChúc em cuối tuần an lành nhé ! (~_~)
Mở đường linh ra ngắm hoa Nga nhé !
http://img0.liveinternet.ru/images/attach/c/0//44/121/44121508_5.gif
Ôi,
Trả lờiXóaAnh làm Ngọc nhớ về quê hương xứ Quảng quá nè…
Ngày trở về thật vui anh nhỉ… hihi
Ngọc chúc anh cứ mãi xinh tươi hp ạ !
NM qua thăm anh nè, chúc tình bạn của anh mãi như ngày nào nhé! Đọc, xem hình và biết thêm một chút về anh ANN. Rất thú vị ạ!
Trả lờiXóaGặp lại bạn cũ là vui nhất, vô tư nhất và chân thật nhất phải không anh?
Trả lờiXóađi chơi dzui quá .... tưởng Anh quên đường vìa roài ...
Trả lờiXóaCuộc hội ngộ tuyệt vời, chị vẫn mong có một ngày như thế nhưng rất khó!
Trả lờiXóaThời em thì không còn học tiếng Nga nữa, nhưng những bản tình ca Nga tuyệt vời thì em biết : Chiều Maxcova, Đôi bờ, Triệu đóa hoa hồng ... và nhiều nhiều nữa ...Cho dù đất nuốc Nga có như thế nào thì em nghĩ những bản nhạc này còn sẽ sống rất lâu - sống mãi mãi - trong lòng một bộ phận người Việt nào đó ...
Trả lờiXóaNguyễn Ánh Nhật đã viết một entry dài đầy tâm tư, ấp ủ và nồng ấm nữa ... Chia vui với anh nhân dịp gặp lại thưở hoa niên trong trẻo của mình ...
Cuối tuần vui nhiều nghe, NAN !
một thời để nhớ....
Trả lờiXóanhìn các anh chị thật vui- kỷ niệm đẹp sẽ k bao giờ phai anh nhỉ!
hiii cho mưa chúc thích một bức ảnh của anh nhé
...."tức thía, các nàng múa mà hok cho ta vào đội hình-xách thùng đá hiên ngang đi vào giữa rừng hoa -thế nào cũng có nàng bị ướt- phải nhường chỗ !!!" hiiiii
hiii đùa chút ngày mới vui nhé -
p/s: câu này k đùa: chị ấy xinh và rất dễ thương !
hiiii
Và tất cả những gì còn lại ở thời điểm này chỉ còn là những kỷ niệm và ký ức ngọt ngào đúng không chú.
Trả lờiXóaP.s Chú có lời hứa "Tô Đông Pha" đâu cơ, chú giờ cũng là người thành đạt đấy chứ ạ! Chú có một gia đình hạnh phúc bên cô và những đứa con ngoan. Có những thành công không bao giờ là danh tiếng! Con nghĩ thế!
À thì ra khi xưa chú học Tiếng Nga. COn thích mùa Thu nước Nga lém ý ạ! :-)
Ca đi họp mặt về là có ngay quà tình củm chứa chan cho bà con đọc liền. giỏi. Vậy mai mốt ký giấy cho Ca đi họp mặt dài dài hén ! hì hì
Trả lờiXóahồi đó em có học tiếng Nga, vào năm lớp 6, chỉ học được 1 học kỳ thui, sau đó thì...tự dưng nhà trường bỏ. em còn nhớ lỏm bỏm ít câu chào, , hỏi tên , hỏi thăm bình thường thui.
Khi em làm lễ tân trong một khách sạn, lúc mới ra trường, có vị khách Nga book phòng ở đó. Và em còn nhớ gương mặt ông ấy vui thế nào khi em chào ông ấy bằng câu tiếng Nga. Có lẽ ông ấy mừng vì...ông ấy không biết nói tiếng Anh. Mà cả khách sạn chẳng ai biết nói tiếng Nga cả. Ông ấy liền xổ nguyên một tràng tiếng Nga, vậy là ...bà Tám của Ca bị đứng hình liền. đành phải thành thật khai báo ....biết chút xíu xiu thui.
Ca làm em nhớ cái ngày xưa ấy quá chừng chừng lun !
ctím ngưỡng mộ chuyến họp mặt của em quá chừng. Entry em viết thật hay, với những ký ức ngọt ngào đã gợi nhiều cảm xúc cho người đọc. Bởi vì ai cũng có một thời để nhớ mà! phải không em?
Trả lờiXóaChiều nhiều an vui về bên em nè!(lâu không thấy sang nhà ctím???)
Ôi,
Trả lờiXóaCuộc hội ngộ gợi lên biết bao kỷ niệm và tình cảm thân thương anh nhỉ…
Thật là trân trọng đáng quý biết bao một thời để nhớ, một thời để thương…
Những thập kỷ 70… 80… mình cũng từng đc học tiếng Nga và tiếp xúc với văn hóa Xô viết nên mình cũng có những tình cảm rất giống anh… hihi
Chúc anh một chiều tràn đầy niềm vui nhé !
Nếu có ước muốn trong cuộc đời này
Trả lờiXóaHãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại
Cho bao khát vọng, đam mê cháy bỏng
Sẽ còn mãi trong tim mọi người
Để tình yêu... ước mơ mãi không phai...
Ba em khoa Nga - Trung nghe còn thảm hơn anh ...hihiii, hôm nào anh viết cảm xúc về bài Đôi bờ đi,anh rất giỏi trong những bài tình ca Nga phải không ,em đợi đó
Buổi họp mặt thật vui và thật ấm áp Ánh nhỉ ? Đọc bài viết của em mà chị liên tưởng đến lớp học của mình cũng dưới mái trường ĐHNN xưa kia...nhưng ...bây giờ mỗi đứa ở một phương trời ...ước gì tìm lại được những hình ảnh thật đẹp và những khoảnh khoắc thật ấm áp , vui nhộn của một thời sinh viên ...chúc mừng em đã có được khoảng thời gian thật vui và thật hạnh phúc bên các bạn cũ của mình em nhé ....
Trả lờiXóa...hi.... ấm mãi cho đến bi chừ a hỉ ?
Trả lờiXóathế thời thời thế nay xin thế
Trả lờiXóađừng bắt tôi buồn, tôi lang thang
có phải không em người cùng lớp
cái véo ngày xưa, hẳn sưng vù ...
Khó ai quên đc những gì đi qua đời tôi anh nhỉ...
Trả lờiXóachúc anh luôn vui với những kỷ niệm đẹp.
Em mới đi công tác về…… sang thăm anh ngay nè
Trả lờiXóaChúc anh ngày chủ nhật nhiều niềm vui và hạnh phúc
Dư âm của ngày gặp lại người xưa vẫn còn lưu lại đến hôm nay sao em trai? Chủ Nhật luôn ấm áp em nhé.
Trả lờiXóaTình bạn thời còn cắp sách đến trường luôn có nhiều kỷ niệm đẹp và khó quên em nhỉ .Nhìn buổi họp mặt ca1cba5n của em thât vui và hạnh phúc .
Trả lờiXóaChúc em luôn vui và hạnh phúc bên người thân và bạn bè nhé !
Đã 20 năm qua,...
Trả lờiXóaGặp lại bạn cũ,ôn lại kỷ niệm,biết thông tin của nhau,..vui quá em nhỉ?
Chúc em và cac2 bạn luôn vui.
Lâu quá không thấy anh đâu cả. kiur này chắc em dzăng tìm " trẻ lạc " quá he he!
Trả lờiXóaAnh đi chơi chắc vui lắm. Hai mươi năm bây giờ gặp lại nhau, vẫn bồi hồi xúc động như thời chuẩn bị ra trường phải không anh. chúc anh luôn có mãi những kỷ niệm thật đẹp nhe!
Nhìn qua hình ảnh thì chị thấy Ánh Nhật và bạn bè đề thành công í chứ ( ai ai cũng quần xinh áo tốt, mặt mày rạng rỡ)
Trả lờiXóaChúc mừng em có cuộc họp mặt thật ý nghĩa
Từ đầu bài đến cuối bài chăm thấy anh thật là vui ...và luôn cười tươi ơi là tươi bên nhiều người đẹp (ý không phải chăm nói anh vì chụp với nhiều hoa đẹp nên thành ra anh xấu hoắc đâu....hi hi )
Trả lờiXóaghẹo anh tí "thôi giận gì mà giận"...mấy anh chị thật tuyệt ...
XóaChúc anh ngày lễ Vu Lan an lạc và nhiều niềm vui
Trả lờiXóaGhé thăm anh đây..lại bỏ nhà đi đâu nữa rồi...chúc anh buổi tối nhiều niềm vui ...
Trả lờiXóactím thăm em! Ngày Vu Lan chúc em an vui, hạnh phúc ấm áp bên gia đình yêu thương của mình nha em.
Trả lờiXóaTôi rất thích mấy câu thơ của Nguyễn Bính
Trả lờiXóaThu sang trên những cành bàng
Chỉ còn hai chiếc lá vàng mà thôi
Hôm qua đã rụng một rồi
Lá theo gió cuốn ra ngoài sơn thôn
Hôm nay lá thấy tôi buồn
Lìa cánh theo gió lá luồn qua song
Hai tay ôm lá vào lòng
Than ôi chiếc lá cuối cùng là đây
Nguyễn Bính
VUI QUÁ ANH ÁNH NHẬT HA. HÌNH NÀO ANH CŨNG CƯỜI TOE TOÉT
Trả lờiXóaChúc em thật vui trong ngày vu Lan.
Trả lờiXóaChúc mừng em có cuộc hội ngộ thật vui.
Trả lờiXóa( ôi! em còn trẻ mà sao ký ức đầy ưu tư thế)
Cuộc hội ngộ vui quá nên anh bỏ cả nhà nè....!!!!
Trả lờiXóaNhững khoảnh khắc đáng quý biết bao ! Chúc mừng em nhé !
Trả lờiXóaCuộc hội ngộ thật là vui phải không? Gái cũng mới họp khóa hôm 30/4 rồi sau bao nhiêu năm xa cách tình cảm mọi người vẫn như xưa, chỉ khác là tóc đã điểm bạc và da đã hơi nhăn ..hiii...chúc anh nhiều niềm vui và may mắn trong cuộc sống!
Trả lờiXóaCuối tuần nhiều niềm vui nhé em.
Trả lờiXóaVui quá ông anh ơi! Em ngắm hình thoải mái. Ông anh phong độ ghê ấy!
Trả lờiXóaHồn nhiên và trong trẻo, còn có một chút gì hơi hướng rất là Nga ngố nữa...Cuộc "Trở về" này thật ý nghĩa và tiếp thêm sức mạnh tuyệt vời cho bạn tôi NAN- mà tôi đã đọc được điều đó qua từng con chữ. Chúc cho tất cả các bạn giữ mãi trong tim nguồn sinh lực dồi dào này để đi đến những thành công mới. NAN dù chọn một chỗ đứng khiêm tốn xa vời nhất mà vẫn rất dễ nhận ra, đó cũng là một điều tuyệt vời nữa đó bạn ơi.
Trả lờiXóaChúc cuối tuần trọn niềm vui.
Đi lâu ngày về thấy khách khứa đầy nhà cũng không rót nước mời khách à? Hay là nước sôi cũng bị thiu rồi thế Ánh Nhật?
Trả lờiXóaXưa em học 6 năm tiếng Nga: 3 năm cấp 2 và 3 năm cấp 3, thế mà vào đại học họ không dạy nốt tiếng Nga đi cho khỏi phí, giờ càng nghĩ càng thấy tệ :))
Trả lờiXóaAnh về thăm trường cũ
Trả lờiXóaMùa thu đứng rưng buồn
Ngậm hương lòng cố xứ
Thấy đời bỗng như sương ...