tag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post3108099627449250417..comments2023-10-11T16:16:34.419+07:00Comments on Andi Nguyễn Ánh Nhật: Luận câu chuyện tình nổi tiếng trong Tiểu thuyết “NHỮNG CÂY CẦU Ở QUẬN MADISON”Andi Nguyễn Ánh Nhậthttp://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comBlogger60125tag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-13227050069793968112023-02-01T11:00:38.471+07:002023-02-01T11:00:38.471+07:00Nên chắc sẽ không có chuyện tình yêu sét đánh hay ...Nên chắc sẽ không có chuyện tình yêu sét đánh hay xáp lá cà với Andi đâu nhỉ?Anonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-73721906764474253012023-02-01T07:13:16.593+07:002023-02-01T07:13:16.593+07:00Người đàn ông Á Đông chính hiệu!Người đàn ông Á Đông chính hiệu!Bình annoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-70055539474579037542016-05-11T21:07:43.503+07:002016-05-11T21:07:43.503+07:00Bình loạn cũng nhiều kinh, nhưng câu trả lời vẫn l...Bình loạn cũng nhiều kinh, nhưng câu trả lời vẫn là : không ai đúng & chẳng ai sai cả. Tủy theo quan niệm sống của mỗi người và phong tục tập quán của xã hội . Cuốn sách này bán rất chạy ở Mỹ một thời gian, & người Mỹ cũng rất tò mò , suy luận, lên án, thông cảm, chê bai .... và cuối cùng vẫn để cho bạn đọc tự suy nghĩ dựa theo quan điểm sống của mình. Cuốn sách này đã bị lãng quên ở Mỹ, & tui nghĩ khi dịch lại thì có lẽ lời văn sẽ không sát với ý tác giả lắm - đây cũng là tranh cãi lớn. Anyway, bài viết gây hay , gây tranh cãi nhiều, thì cũng đáng bỏ thời giân để đọc. <br /><br />Ngủ ngon hén mọi người, anh Nhật, tìm anh không thấy trên fb là xô hử , he he Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/12461863738269897630noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-67214836033318397812014-03-15T19:53:55.406+07:002014-03-15T19:53:55.406+07:00Có một lần đi dạo, thầy giáo người Đức của mình th...Có một lần đi dạo, thầy giáo người Đức của mình thổ lộ ông thất bại trong hôn nhân bởi vì ông không giúp cho vợ sống được cái cảm giác mãnh liệt trong đam mê ballet, và họ chia tay....quay ngược lại, sống ở phương Tây 1 thời gian lâu, mình không thông cảm cho Richard được, câu nói cuối "em có những ước mơ riêng..." mình cho rằng đó là lời sám hối và cũng là sự thất bại trong đời sống hôn nhân của Richard...<br />Đối với nhân vật F. cái cảm giác cô đơn trong chính ngôi nhà của mình...thì khi gặp được Robert, anh cảm nhận được cảm xúc, bắt nhịp được tâm hồn, hiểu được sự khát khao, sự cô đơn của F...thì làm sao F ko rung cảm. Sự đồng điệu đôi khi chỉ là khoảnh khắc nhưng mang dư âm cả cuộc đời...huống chi là 4 ngày. F vẫn chọn cách sống vì chồng, vì con, vẫn tôn trọng Ri ...thì ty đó có gì để lên án. <br />Còn bạn cho răng Robert bỏ chạy...mình cho rằng khi hiểu được bản năng làm mẹ, quan niệm xã hội ko cho phép F đi với mình...chính vì hiểu như vậy nên anh ko làm khó dễ thêm F, anh ra đi vì tình yêu của mình, vì sự tôn trọng người anh yêu, vì sự đồng cảm với ng anh yêu...Mình cho rằng ty như vậy là đã đi đến tận cùng, vượt lên trên tất cả những tầm thường xác thịt...thì có gì sai hả bạn?<br />Quả thực khi đọc truyện, những miêu tả về bản năng tình dục, những cảm giác của người phụ nữ trước đam mê nhục dục, truyện mang lại cảm giác khó chấp nhận cho ty của F...và cái tội ngoại tình của cô hơn là khi coi phim....Và quả thiệt các bạn tây của mình đều cho rằng nó bình thường. và ty là như thế..còn người việt chúng ta...(nhất là cánh đàn ông...như bạn nói Ri có tội tình gì, F lăn loàn...)...thì đúng là vì cái nhìn trên 2 phương diện văn hóa khác nhau. F vẫn thừa nhận với các con cô phạm tội ngoại tình...và cái phạm tội này nó ko thuộc bản chất lăn loàn, mà nó là tình yêu muộn màng.... nên theo quan niệm của mình, mình cảm thông, hiểu và ko quy kết cô ấy Chauyenhttps://www.blogger.com/profile/08173331385281167936noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-18459457611202021822013-07-23T21:05:05.396+07:002013-07-23T21:05:05.396+07:00Đúng, mình đồng ý như bạn nói nhưng ko có tình yêu...Đúng, mình đồng ý như bạn nói nhưng ko có tình yêu lý tưởng, phải ko bạn? Sự tuyệt với của tình yêu là điều ai cũng khao khát. Thân! Chúc bạn có một buổi tối thật vui. Andi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-91324248983361464082013-07-23T20:52:09.580+07:002013-07-23T20:52:09.580+07:00AI đã từng có được một tình yêu thật sự , chắc chắ...AI đã từng có được một tình yêu thật sự , chắc chắn mới hiểu được sự tuyệt vời của tình yêu phải không bạn. Ghé thăm bạn chúc tối ấm áp đông đầy yêu thương bạn nhé .Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/09873699749175872675noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-8470471518637947262013-07-20T20:21:36.607+07:002013-07-20T20:21:36.607+07:00Chào bạn, qua lời bạn đã nói cho tôi biết là bạn đ...Chào bạn, qua lời bạn đã nói cho tôi biết là bạn đã đọc tác phẩm này rất kỷ. Nhưng khi bạn trích lời nói của tôi ra và bảo chả ăn nhập gì đâu!. Tôi tin rằng bạn vội, bởi trong bài viết cũng như lời còm của tôi ở đây chưa bao giờ tôi đánh giá "tư tưởng" của tác phẩm này mà tất cả với tôi chỉ là một góc nhìn về một mối tình mà thôi<br />Theo bạn nói: "Bộ phim không nói về bi kịch gia đình, nên chả ai có lỗi gì ở đây cả", tôi cũng chẵng nghĩ như bạn vậy bao giờ. Vợ đi ngoại tình sao ko gọi là bi kịch được, thế còn đây là cái gì!?.Nhưng nếu vậy thì tác phẩm này quá bình thuờng có khác gì xem báo Công an Thành phố còn có những mẫu chuyện hay hơn?<br />Còn vấn đề: "trong đời một người, chỉ có một lần có được tình yêu đích thực mà thôi", tôi ko tranh luận vấn đề này với bạn, bởi bạn nói tương đối đúng. Nhưng thật ra phải hiểu đích thực là gì? Một từ mà ai cũng có thể nói "Tình yêu đích thực" nhưng có khi người nói lẫn người nghe chả có ai hiểu đuợc điều gì. Tôi nghĩ "đích thực" phải qua nhiều trải nghiệm mới có ....đích thực, chứ không thể yêu 4 ngày rồi làm tình, làm "mưa gió" thì gọi là "đích thực" được.<br />Tôi có thể nói như bạn : "Bộ phim ca ngợi một tình yêu đẹp đẽ". Vâng như bạn nói!. Nhưng khi nói tình yêu này đẹp đẽ thì có vẻ bình thuờng quá như bao câu chuyện tình trong tiểu thuyết ba xu. Theo tôi câu chuyện tình này gọi là lý tưởng là đúng hơn. Vì sao tôi gọi là lý tưởng? Đó là cách nói của tôi cho "xứng tầm" với tiểu thuyết, chứ thực ra khái niệm "Lý tưởng" cũng quá chung chung trong tình yêu, lý tưởng còn phải tùy hoàn cảnh, tùy vào từng người mà có thể ai đó mới cho đó là "tình yêu lý tưởng".<br />Tóm lại bạn nói tình yêu đẹp đẽ, còn tôi nói tình yêu lý tưởng vậy gộp chung lại nhé: Đó là tình yêu mà ai khi "bình loạn" cũng tưởng là có lý. Hee!<br />Còn theo bạn nói: "Francesca và Robert đã biết cách nắm bắt lấy tình yêu của mình trong 4 ngày bên nhau, và biết cách giữ cho tình yêu ấy mãi trường tồn bằng sự cách xa, chôn kín tình yêu ấy trong lòng cho đến cuối đời." và bạn không chịu công nhận điều "kinh tởm" của tôi?. Đó là ý kiến tôi và ý kiến bạn, đó mới chỉ có 2 ý kiến, còn biết bao ý kiến nữa, phải ko nào? Như có người nói với tôi, chỉ có 4 ngày yêu Francesca như chỉ mới " đeo đá vào chân cho nó chạm đất, chạm đến cái "lý tưởng", cái tình yêu "đẹp đẽ" của mình mà thôi. Heee! Chúc bạn ngày cuối tuần vui.Andi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-63235579003486038312013-07-20T12:15:12.418+07:002013-07-20T12:15:12.418+07:00Theo tôi thì bạn NAN chưa nắm bắt được tư tưởng ch...Theo tôi thì bạn NAN chưa nắm bắt được tư tưởng chính của bộ phim rồi. Bạn viết: "Vậy đàn ông lại bị cho là nguyên nhân chính của mọi sự rạn nứt hạnh phúc, vì Francesca bị thua thiệt, tại vì cô ta cô đơn mới thế. Đó là sự bất công! Vợ chồng như vậy sao đi hết cuộc đời này được. Tôi nghĩ khi yêu, cần chấp nhận những xấu - tốt của nhau. khi thấy lòng chao đảo, sao không dành một phút bình yên, nghĩ lại những ưu điểm của nhau thay vì đào sâu khuyết điểm, bởi vậy tôi nghĩ “cái thắng” của Francesca đã đi quá đà!", như vậy tôi thấy chả ăn nhập vào đâu. Bộ phim không nói về bi kịch gia đình, nên chả ai có lỗi gì ở đây cả. Bộ phim nhấn mạnh rằng trong đời một người, chỉ có một lần có được tình yêu đích thực mà thôi. Bộ phim ca ngợi một tình yêu đẹp đẽ, chứ không phải là "kinh tởm" như bạn nói. Francesca và Robert đã biết cách nắm bắt lấy tình yêu của mình trong 4 ngày bên nhau, và biết cách giữ cho tình yêu ấy mãi trường tồn bằng sự cách xa, chôn kín tình yêu ấy trong lòng cho đến cuối đời.<br /><br />Anonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-63354155558209936252013-07-20T11:21:06.954+07:002013-07-20T11:21:06.954+07:00Mình đồng ý một khía cạnh bạn nhận xét về tình yêu...Mình đồng ý một khía cạnh bạn nhận xét về tình yêu. Tình yêu có lý lẽ riêng của trái tim phải ko bạn? Bạn nòi đúng : "thật vô nghĩa. chỉ đáng ghét những kẻ coi tình yêu như một trò đùa , một trò giải trí . Mà xã hội hiện đại bây giờ hẳn không thiếu". Vâng đầy rẩy đó bạn. <br />Cuốn sách này viết bằng ngôn ngữ rất hay đó bạn, cố gắng đọc hoặc xem phim sẽ nhẹ nhàng hơn. Thân!Andi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-30329436369333102992013-07-20T10:05:41.687+07:002013-07-20T10:05:41.687+07:00Tôi vốn dĩ chẳng quan tâm tới chuyện thế mà qua bà...Tôi vốn dĩ chẳng quan tâm tới chuyện thế mà qua bài viết của bạn khiến tôi tò mò muốn hiểu câu chuyên trong cuốn tiểu thuyết“NHỮNG CÂY CẦU Ở QUẬN MADISON” thông qua những bình xét của bạn tôi cũng đã hiểu được cốt truyện, và hiểu được phần nào quan điểm , về chuyện tình cảm của bạn. rất khách quan công bằng. chuyện tình yêu muôn đời vẫn là chủ đề sáng tác của các nhà thơ văn bạn nhỉ.<br />Cũng không có gì lạ . ví cuộc sống mỗi con người mà thiếu tình yêu thì , thật vô nghĩa. chỉ đáng ghét những kẻ coi tình yêu như một trò đùa , một trò giải trí . Mà xã hội hiện đại bây giờ hẳn không thiếu<br /><br />Mến chúc bạn ngày thứ 7 tràn ngậy yêu thương , hạnh phúc<br />nguyenanh1963@gmail.comhttps://www.blogger.com/profile/03121480645084129012noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-37690391692817744452013-07-19T08:01:58.083+07:002013-07-19T08:01:58.083+07:00Suy nghĩ của bạn trong đời thuờng này có nhan nhãn...Suy nghĩ của bạn trong đời thuờng này có nhan nhãn đó bạn, vì đồng tiền, vì mọi thứ mà họ cứ cho là nguyện nhân chính đáng để đánh mất đi sự chung thủy trong tình yêu đó bạn. Cảm ơn lời còm của bạn. Thân!Andi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-14088513700755164782013-07-19T02:42:11.618+07:002013-07-19T02:42:11.618+07:00Tình yêu và sự chung thủy nếu có thể đi đôi thì vẹ...Tình yêu và sự chung thủy nếu có thể đi đôi thì vẹn toàn bạn nhỉ, chỉ tiếc là con người ta lại quá tham lam, đôi khi đứng núi này trông núi nọ mà quên đi sự tồn tại của thủy chung... Ghé thăm anh bạn! :)Anonymoushttps://www.blogger.com/profile/05197626714311988233noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-51305865854793321532013-07-18T09:02:11.900+07:002013-07-18T09:02:11.900+07:00Lời đầu tiên tôi cảm ơn bạn thật nhiều, bởi bạn kh...Lời đầu tiên tôi cảm ơn bạn thật nhiều, bởi bạn không chỉ comment 1 lần mà những …2 lần. Tôi biết bạn mới vào Blog của tôi đọc có 2 lần (như bạn nói) điều ấy đã làm cho tôi thật cảm kích và yêu quý bạn nhiều hơn. Và tôi đây cũng có một vài lần vào nhà của bạn đọc những bài thơ bạn viết như: “Đêm trôi qua chỗ ta ngồi”, “Dành riêng cho người”, “và tháng năm trở lại” v.v.v hoặc bài sưu tầm rất có giá trị như: “Muốn Có Tác Phẩm Lớn Việt Nam Nên Vứt Thơ đi” của Nguyễn Hoàng Đức<br />Bạn ạ! Những điều mình viết ở trên cũng là một khía cạnh chủ quan của mình với nhân vật của tác phẩm. Thực ra mình muốn nói đến một thông điệp trong tình yêu với cuộc sống hiện tại đó là gì?.<br />Trước hết đây là một tác phẩm của thế giới lãng mạn phương Tây, nên ít nhiều cũng không phù hợp với người Á Đông. Mặc dù tác phẩm rất hay, nhưng khi đọc chúng ta ai cũng có ít nhiều những suy nghĩ trái chiều, nhưng tình yêu đẹp quá, họ lại tha thứ cho Francesca.<br />Với tôi, câu chuyện này chỉ để giải trí mà thôi, chứ mình là người Á Đông, nên có những suy nghĩ bảo thủ của mình, nhiều khi entry này nhiều người không thích và không đồng tình với mình, họ không muốn lên án Francesca. Bởi theo họ trong quan hệ hôn nhân bình đẳng thì cả 2 đều là sở hữu của nhau bình đẳng. Nhưng mình ko nghĩ vậy, mà mình đặt ra câu hỏi: “Tại sao phụ nữ là sở hữu của đàn ông mà đàn ông không phải là sở hữu của phụ nữ?”. Mình nói vậy ko có nghĩa là đàn ông được phép…ngoại tình. Chúng ta cứ nghĩ chuẩn mực xã hội như một cái khung thì ai đó nghĩ quá chật hẹp và muốn thay đổi kịp với đời sống thì cái khung đó họ cần phóng thích. Điều này tôi nghĩ tùy, muốn gì cũng được, muốn như Francesca cũng chẳng sao. Những hãy nghĩ, hãy nhìn những tấm gương ng¬ười chinh phụ ngày xưa, họ rất “kiên cuờng” trông đợi ng¬ời chồng mòn mỏi đi chiến trận. Mong chồng mang ấn phong hầu trở về để rạng danh dòng họ nhưng điều đó như vô vọng. Ngư¬ời chinh phụ cô độc trong sự mỏi mòn. Niềm khao khát hạnh phúc lứa đôi đã giày vò nàng. Bi kịch của họ chính là nỗi cô đơn. Điều đặc biệt nhất là họ tôn trọng truyền thống về mặt tình dục của người Á Đông vốn rất bảo thủ. Còn ngày nay bạn biết không truyền thống này đang bị phá vỡ bởi một cuộc cách mạng tình dục âm thầm đang xảy ra mà họ bất chấp sự thiệt thòi luôn thộc về mình. Francesca ngoại tình - ai có lỗi? Richard chăng? Vậy đàn ông lại bị cho là nguyên nhân chính của mọi sự rạn nứt hạnh phúc, vì Francesca bị thua thiệt, tại vì cô ta cô đơn mới thế. Đó là sự bất công! Vợ chồng như vậy sao đi hết cuộc đời này được. Tôi nghĩ khi yêu, cần chấp nhận những xấu - tốt của nhau. khi thấy lòng chao đảo, sao không dành một phút bình yên, nghĩ lại những ưu điểm của nhau thay vì đào sâu khuyết điểm, bởi vậy tôi nghĩ “cái thắng” của Francesca đã đi quá đà!<br />Cũng được đi, nhưng phải “lửa gần rơm lâu ngày nên bén” thì có vẻ hợp lý bạn nhỉ, ai dè mới gặp nhau đã “xáp lá cà” liền….Heee<br />Thôi mình dừng nơi đây, không đi quá xa, lần nữa mình cảm ơn lời còm theo nhận định cho bài viết của bạn thật là tận tâm. Mình chúc bạn luôn hạnh phúc và sức khỏe. Thân!<br />Andi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-91822468231149847622013-07-17T21:42:37.987+07:002013-07-17T21:42:37.987+07:00Thật sự theo tôi nghĩ cái nhục dục mà hai người họ...Thật sự theo tôi nghĩ cái nhục dục mà hai người họ dành cho nhau nó chẳng có gì mới mẻ cả, và chẳng có gì đáng để xoáy vô đó mà nhìn, mà phán xét. Nó cũng giống như một món ăn thuần túy không hơn không kém. Nhưng hai người họ ăn là một thứ "đặc sản" để về sau phải nhớ mãi và lưu luyến cái hương vị đó. Bạn cứ thử tưởng tượng một lần nào đó trong đời bạn ăn một món ăn nào đó mà bạn mãi mãi sau này không bao giờ tìm lại được cái mùi vị, và cảm giác đó nữa. Lúc đó bạn sẽ thấy nó đáng nhớ biết nhường nào. Họ đến với nhau cũng đơn giản như vậy. Bởi vì cái mùi vị kia đang lan tỏa ra, nó là một thứ bắt buộc để nhận biết và để kích thích. Phần còn lại chỉ là sự thưởng thức. Nhưng cái khốn nạn nhất chính là sự dai dẳng về sau kìa. Thật sự thì Francesca không hẳn đã đam mê nhục dục như người ta nói. Tôi nghĩ đó là sự giải phóng cảm xúc thì đúng hơn. Chỉ vỏn vẹn có 4 ngày rồi từ đó trở về lặng lẽ. Về lại với gia đình với trách nhiệm của người vợ và người mẹ của những đứa con. Điều đó chứng minh khi bà đã chọn lựa rằng không thể ra đi cùng Robert . Bà nghĩ nhiều về điều đó vì sự ra đi của bà sẽ ảnh hưởng rất lớn với chồng bà cùng các con. Như vậy có thể nói bà ta là người thiếu trách nhiệm. Tại sao chúng ta cứ xoáy vô và bắt buộc sự thủy chung của một người nữ mà lại khá dễ dãi với một người đàn ông? Thật không công bằng khi mang tình yêu ra để lí giải thế này hoặc thế kia mới đúng. Tình yêu của Francesca càng không phải là thứ tình cảm ném qua cửa sổ. Hơn ai hết Robert đã thấu hiểu được điều đó và chọn lựa cho mình sự cô đơn của bản thân, sự khát khao của nỗi nhớ mà không thể thổ lộ cùng ai từ đó cho đến cuối đời. Họ hãnh diện về điều đó, về một chuyện mà không dễ ai cũng có thể được. Lãng mạn là đó, tình yêu là đó vì họ đã biết cách giương cánh buồm con thuyền tình của mình ra khơi như thế nào. Cách họ hỏa thiêu để rắc tro xương của mình lên chiếc cầu ở Madison là cũng chứng minh cho việc hai con người có thể hòa quyện với nhau thành một, nơi của hoa lá và thiên nhiên cùng hoan thưởng.<br /><br />Tôi viết nhiều quá rồi thì phải? Thôi vậy! Xin dừng lại ở đây và cũng xin nói lại một lần cuối rằng: Hãy hiểu phụ nữ thật kỹ trước khi phán xét họ một điều gì đó.<br /><br />Tks bạn về entry này!lanhdienhttps://www.blogger.com/profile/17421517434536291464noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-19564289140312569512013-07-17T21:41:45.830+07:002013-07-17T21:41:45.830+07:00Đây là lần thứ 2 tôi bước qua nhà bạn. Và lần này ...Đây là lần thứ 2 tôi bước qua nhà bạn. Và lần này thì rất muốn chia sẻ cùng bạn trong tác phẩm kinh điển này.<br /><br />Rất đáng khen bạn có một bài viết khá dài và nêu những nhận định của mình khi đánh giá một tác phẩm văn học mà theo như bạn cho biết " bạn không phải là nhà văn". Một chính kiến dù đúng, dù sai nó đều có giá trị nhất định nào đó. Mà ở đây có lẽ giá trị nhất là bạn thẳng thắn nói lên suy nghĩ của mình. Với tôi như vậy là đáng hoan nghênh. Riêng về tác phẩm này thì tôi khác bạn hoàn toàn và tôi cũng xin nói thẳng là tôi không tranh luận. Tôi cũng như bạn, chỉ nói những điều nhận thấy trong tác phẩm này thôi!<br /><br />Khi đọc Những chiếc cầu ở quận Madison tôi rất thông cảm với hoàn cảnh của Francesca hơn bất kỳ điều gì có thể. Tôi thấy cô ta biết cách yêu, biết cách gìn giữ và khiến nó tồn tại. Thật xa xỉ khi nói điều này với một ai đó chưa hiểu hết về tình yêu và có một cái nhìn khắt khe, đạo đức hay định kiến gì đó với một phụ nữ, với một cuộc tình ngoài hôn nhân. Tôi chẳng bất ngờ với bất kỳ một ai phê phán hoặc lên án cuộc tình "Ro - Fran". Nhưng sẽ rất thú vị nếu ai đó hiểu được cách yêu của họ. Francesca là một bi kịch trong hôn nhân, mặc dù nhà văn Robert James Waller đã diễn tả rất nhẹ nhàng. Nàng có một người chồng tốt, có những đứa con và một gia đình thật đầm ấm. Và điều đã xảy ra để cho thấy đó là một bi kịch và nó chỉ có 4 ngày để giải đáp rồi từ đó về sau mãi mãi yên lặng.<br /><br />Vâng! Cái tôi muốn nói đó là những người phụ nữ, không riêng gì Francesca kia đâu. Họ thật đáng thương và khổ hạnh với nội tâm của mình. Họ khước từ tất cả mọi đặc ân của cá nhân để bảo vệ hạnh phúc gia đình của mình. Chỉ như vậy họ mới được gắn cái nhãn mác mang tên "chung thủy". Trong mọi cử chỉ, hành động và kể cả nụ cười đều phải bắt buộc có sự vui vẻ. Nhưng mấy ai hiểu rằng đó có phải nụ cười thật, niềm vui thật sự hay chỉ là cuộc gượng ép đã được gắn chặt vào từ khi bước vào thế giới của gia đình? Thế giới của sự ràng buộc muôn đời của tư duy đạo đức mà mọi sắc màu phải là sự vẹn toàn của thủy chung. Nó là một sự chấp nhận và không thể kháng cự thì đúng hơn.<br /><br />Có vẻ như mọi người đã trách Francesca quá dễ dàng với Robert Kincaid thì phải. Và điều ai ai cũng không muốn xảy ra mà nó lại xảy ra đó là việc họ từng ân ái với nhau. Cũng đúng thôi! Vì nếu là đứng trên nền tảng đạo đức thì chuyện đó thật đáng trách. Nhưng nếu đó là một thứ tình yêu theo như kiểu " trong một vũ trụ hàm hồ, loại xác tín như thế này chỉ đến với em một lần, không bao giờ có lại, cho dù ta có trải qua bao nhiêu cuộc đời đi nữa" thì nó khác nhau lắm. Bởi đây là một thứ không dễ gì có được. Không phải ai cũng có tình yêu đâu, đừng vội vàng chủ quan như thế.<br /><br />lanhdienhttps://www.blogger.com/profile/17421517434536291464noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-63925489039074132442013-07-17T17:32:16.254+07:002013-07-17T17:32:16.254+07:00Anh là nhà ..."ngâm cứu" chứ Rất Giống T...Anh là nhà ..."ngâm cứu" chứ Rất Giống Tình yêu?. Anh cảm ơn lời khen của em!. ThânAndi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-68776216064349545262013-07-17T17:31:13.470+07:002013-07-17T17:31:13.470+07:00Thực ra anh cũng chẳng binh hay luận gì cả. mà cái...Thực ra anh cũng chẳng binh hay luận gì cả. mà cái chính anh muốn đến nói đến một thông diệp về tình yêu ở lĩnh vực đạo đức con người thôi. Anh và Phong Lan hay them một hay nhiều người nữa thì ý kiến có thể không giống nhau. Tình yêu đều do mỗi người một cảm nhận, bởi thế trên trái đất này có mấy tỷ người mà mình yêu thì chỉ có một. Phải ko em?. ThânAndi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-35755336747508992982013-07-17T17:25:51.383+07:002013-07-17T17:25:51.383+07:00Anh ko xạo bà cố nè, anh muốn mình là Robert Kinca...Anh ko xạo bà cố nè, anh muốn mình là Robert Kincaid nhưng chẳng thấy nàng Francesca ở đâu hết em ơi!Andi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-69964569693444849452013-07-17T17:24:23.342+07:002013-07-17T17:24:23.342+07:00Uhm! cũng tại vì anh: Những cây cầu gỗ đã gần như ...Uhm! cũng tại vì anh: Những cây cầu gỗ đã gần như xập xệ dưới ống kính của anh bỗng rực lên dưới nắng như định mệnh xới tung 1 cuộc đời" nên mới bị ném đá đó. Còn cái thông diệp em dẫn ra chân lý quá em nhỉ. Chúc em hạnh phúc!Andi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-85206653628176365052013-07-17T17:22:22.006+07:002013-07-17T17:22:22.006+07:00Vấn đề camen nói : "người ta cần nợ để gắn bó...Vấn đề camen nói : "người ta cần nợ để gắn bó nhau, cần không chỉ tình mà còn nghĩa để chung sống trong đời sống hôn nhân...còn tình yêu, như tia lửa điện 2 cực nguồn...nếu tia lửa kia trùng khớp với người bạn đời thì không xãy ra chuyện phản bội" là chuyện ngày xửa ngày xưa "cha mẹ đặt đâu con ngồi đó", nhưng người ta rất hạnh phúc. vậy mà bây giờ ai cũng hiểu biết và bàn luận nhiều về vấn đề này mà ...Ly dị rầm rầm!. heeeAndi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-32356131082856632402013-07-17T17:19:12.762+07:002013-07-17T17:19:12.762+07:00Em học tại ĐH ngoại Ngữ Đà Nẵng. Dạ em nhớ lần sau...Em học tại ĐH ngoại Ngữ Đà Nẵng. Dạ em nhớ lần sau konhg6 gặp người bạn Nga đó, mà gặp chị để nói tiếng Việt về nước Nga. HeeeAndi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-42219221334890827992013-07-17T13:08:45.590+07:002013-07-17T13:08:45.590+07:00Đây chỉ là "bình loạn" một khía cạnh của...Đây chỉ là "bình loạn" một khía cạnh của một tác phẩm, nhưng "hoan hô" khi chị nói: "Về đúng -sai HM không dám đánh giá bởi mỗi con người có một trái tim và có lý lẽ riêng cho hành vi của họ và họ đều chịu trách nhiệm về hậu quả của nó.". Và cái chân lý của chị sao em nghe ...sướng quá: "Còn trong đời sống thường, một người phụ nữ có trái tim lãng mạn biết rung động trước vẻ đẹp của ánh hoàng hôn hay trước một vẻ hài hước.... có lẽ cũng khó tránh khỏi.". Và hãy nên chỉ vậy mà thôi...Andi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-27961683514219554072013-07-17T13:05:50.183+07:002013-07-17T13:05:50.183+07:00Anh cũng chúc em như vậy nha!. Thân nghe cô giáo T...Anh cũng chúc em như vậy nha!. Thân nghe cô giáo Thủy.Andi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-77945588194034023522013-07-17T13:04:20.438+07:002013-07-17T13:04:20.438+07:00Đồng ý với em! Í quên đồng ý như thế nào hè?Đồng ý với em! Í quên đồng ý như thế nào hè?Andi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-7275497791722431234.post-32966076841836435482013-07-17T13:03:35.980+07:002013-07-17T13:03:35.980+07:00Heee! Bạn núa đúng đó, nếu vậy chỉ một mình tui hi...Heee! Bạn núa đúng đó, nếu vậy chỉ một mình tui hiểu, chứ người khác đâu có thể hiểu hoặc giả nếu hiểu thì chẳng có thể giúp ích được điều gì đâu! Phải ko nào?. Heee!Andi Nguyễn Ánh Nhậthttps://www.blogger.com/profile/10087519247633504027noreply@blogger.com